thì sao? Đàn ông các người quên đi tình cảm thắm thiết, chân thành còn
nhanh hơn so với bọn con gái chúng tôi?"
"Anh cũng không có kinh nghiệm trong việc." Thời Chung nhún nhún
vai, ánh mắt biến đổi trong giây lát, cơ hồ là lạnh lùng nhìn cô, không hề
chớp mắt, "Anh cũng không buông tha."
Tim Tư Đồ bỗng dưng căng thẳng. Âm thanh của anh không có lên
xuống, vẻ mặt của anh cũng không có nhiệt độ, nhưng vì cái gì thân thể của
cô, nhất là mang tai dưới cái nhìn chăm chú của anh, không nhịn được mơ
hồ nóng lên. . . . . .
Anh lập tức xoay chuyển lời nói, cười cười với Tư Đồ nói, "Dĩ nhiên,
em ngàn vạn đừng học theo anh."
Thậm chía anh giống như dạy dỗ đứa trẻ, ngắt chóp mũi của cô một
cái.
Tư Đồ không thể nhìn thấu người đàn ông trước mặt này, rồi lại thản
nhiên thay đổi cách nhìn với anh: "Anh không sợ em lợi dụng anh để quên
anh ấy sao?"
Thời Chung nhíu mày cười một tiếng, hướng về phía cô mở rộng vòng
tay: "Hoan nghênh lợi dụng."
Anh làm bộ muốn ôm cô, Tư Đồ không khỏi bị chọc cười, một khắc
sau đã nắm chặt cổ áo cùng vạt áo sơ mi, trượt xuống giường chạy trốn.
diendanlequydon.comNhưng vừa chạy ra không xa, phía dưới liền đưa tới
đau đớn, bước chân không khỏi chậm lại, anh không có bước theo, nhưng
không có bỏ qua bước chân cô trì trệ.
"Cần giúp một tay không?"