AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 264

"Bọn họ không phải là muốn hỏi tớ tại sao chưa gửi tiền cho bọn họ?"

Tôn Dao đã uống đến mồm miệng không rõ, gục xuống bàn, cầm ly rượu
lên một hơi uống cạn, ý vị cười lạnh, "Gửi tiền? Tớ gửi cái rắm! Năm đó tớ
bị kiện cáo, cuối cùng còn không phải là bị mấy người được gọi là người
nhà nhà này kiện sao! Bây giờ còn muốn cho tớ gửi tiền, tớ là cây rụng tiền
sao? Phi! Mơ đi!"

Cho dù bình thường Tôn Dao uống rượu say cũng không giống hôm

nay, Tư Đồ suýt chút nữa thì che miệng của cô, thật may là Tầm Tầm ở
trong phòng khách chuyên chú chơi máy chơi game, nếu không Tư Đồ
không biết làm thế nào vì Tôn Dao lần này lời say xong việc.

Thấy cô như vậy, Tư Đồ chỉ có thể mượn cớ cúp điện thoại của cậu cô.

Tôn Dao còn nằm ở đó cắm đầu cắm cổ nói xong, chỉ là âm thanh càng
ngày càng nhỏ, cho đến lúc cuối cùng hoàn toàn không nghe được cô đang
giảng cái gì.

Tôn Dao không thường đón năm mới cùng với Tư Đồ, tự mình ra

nước ngoài chơi một vòng, hoặc là trải qua năm mới cùng với công việc,
tóm lại là không trở về nhà ăn năm mới. Dù vậy, hàng năm cô vẫn gửi tiền
cho nhà người. . . . . . Có lẽ năm nay, Tôn Dao đã hoàn toàn chán ghét loại
phương thức duy trì thân tình bằng tiền bạc này. Vốn là bị mọi người vứt
bỏ, liền không dựa vào bất kỳ một ai, chỉ tự lo mình do, phiêu phiêu bạc
bạc khắp nơi.

Tiếng chuông 0 giờ vang lên, Tư Đồ đã đỡ Tôn Dao vào trong phòng,

đoán chừng Tôn Dao đã ngủ như chết rồi. Tầm Tầm lúc trước vẫn còn ở
tâm tâm niệm niệm muốn tìm chú chân dài để cùng đi bắn pháo hoa thì nay
cũng ôm máy chơi game nằm trên ghế sa lon ngủ thiếp đi, Tư Đồ đem tên
nhóc con này ôm vào phòng của cậu, điều chỉnh tư thế ngủ.

Tư Đồ dọn dẹp xong bàn ăn, cũng dọn dẹp xong các món đồ chơi toán

loạn khắp nơi của Tầm Tầm, rồi ngồi ở trên ghế sa lon xem tiết mục cuối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.