AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 307

Khi đó cô còn đang điều trị ở bệnh viện trong nước, đang trong thời kỳ

dưỡng bệnh mà các vết phỏng thì nặng khiến cho cô đau đến mức cả đêm
mất ngủ. Vụ án mẹ cô phóng hỏa thì được phán xét rất nặng.

Cha cô thì vẫn như cũ muốn kiện mẹ--- đây là khoảng thời gian khủng

hoảng của Nhậm Tư Đồ.

Nhậm Tư Đồ lén lén đi đến tòa án mà không được vào trong. Cô còn

nhớ rõ cô ngồi ở bậc thềm bên ngoài cho đến khi mặt trời chói chang bên
ngoài nhô lên cao mà vẫn không biết vụ án lúc nào sẽ kết thúc. Cuối cùng
cô cũng không đợi được đến lúc phiên tòa kết thúc--- Thịnh Gia Ngôn đã
đến dẫn cô đi.

Nhậm Tư Đồ khi đó còn mặc nguyên bộ quần áo bệnh nhân, cô còn

tưởng rằng nước mắt cô rơi bao nhiêu thì sẽ bị mặt trời chói chang làm bốc
hơi hết bấy nhiêu. Đó là lúc cô nhìn thấy Thịnh Gia Ngôn thì nước mắt liền
tràn mi.

Thịnh Gia Ngôn cái gì cũng không hỏi, cõng cô đi ra ngoài, cô nằm

trên lưng anh âm thầm khóc……..

Nhưng hôm nay cô sẽ không khóc nữa, cô chỉ muốn yên lặng nằm trên

lưng anh. Thịnh Gia Ngôn cũng yên lặng cõng cô vào nhà, trong nhà quá
tối, quá yên tĩnh làm cho người ta có cảm giác mọi bí mật nơi đáy lòng sẽ
không bị phơi bày ra. Còn Thịnh Gia Ngôn thì lại cảm thấy trong lồng ngực
có gì đó đang bóp nghẹt rồi sâu thẳm trong lòng lại bị một cỗ lực vô hình
nào đó hung hăng xé ra, anh nghe thấy chính bản thân mình dùng loại thanh
âm mà trước nay chưa từng có nhẹ nhàng nói: “Đừng kết hôn với anh
ta…….”

Thịnh Gia Ngôn cảm thấy cô trên lưng anh chợt trở nên cứng đờ.

Bước chân của anh cũng vì vậy mà dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.