AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 336

Buổi trưa vừa đến giờ cơm, Nhậm Tư Đồ như cũ cùng Mạc Nhất

Minh đến xếp hàng ở nhà ăn bệnh viện Phụ Chúc, nhưng mới xếp hàng
được một nửa đã bị người "xách" đi.

Bị một người siết chặt lấy vai đi vài bước, Nhậm Tư Đồ mới từ kinh

hoảng phục hồi tinh thần lại, giương mắt nhìn, trông thấy gương mặt quen
thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn, Nhậm Tư Đồ ngược lại càng
thêm kinh ngạc: "Sao anh lại tới đây?"

Thời Chung mặc tây trang phẳng phiu chỉ cúi đầu nhìn cô một cái,

mỉm cười nhạt nhẽo với cô, không hề nói gì, bàn tay vốn siết chặt trên vai
cô tay cũng thuận thế trượt xuống đến ngang hông cô, cứ ôm hông cô như
vậy, đi thẳng tới cái ghế trống duy nhất trong góc.

Sau khi ngồi xuống, anh mới mỉm cười giải thích: "Không hẹn em ăn

trưa được, đành phải tự mình đi một chuyến tới đây thôi."

Nhậm Tư Đồ có chút phẫn nộ.

Tối hôm qua bọn họ theo Từ lão gia đi ôtô trở lại thành phố B, lúc ở

trên xe quả thật có hẹn buổi trưa hôm nay cùng nhau ăn cơm, nhưng đến
mười một giờ cô cho điện cho anh hắn xác nhận nhà hàng lại là thư kí Tôn
nghe thay, nói anh đang thị sát ở công trường bên ngoài, từ khu công
trường chạy về trong thành phố tối thiểu cũng một giờ, không khỏi có chút
vất vả, cô đành nhờ thư kí Tôn chuyển lời, hôm khác sẽ ăn trưa cùng nhau.

Chỉ là không ngờ...

Anh thật sự long đong mệt mỏi chạy về nhà cùng cô ăn ba món ăn một

món canh?

Vả lại câu kia thật sự có chút không công bằng —— không phải là cô

khó hẹn, mà là vị Thời tổng này quá bận rộn, cô nói muốn hôm khác cũng
là vì tốt cho anh. Cũng không chờ Nhậm Tư Đồ biện giải cho mình một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.