AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 444

Nhậm Tư Đồ nhịn không được phỏng đoán, ý anh là ở chung với cô

dưới một mái nhà không thoải mái, cần phải chạy ra ngoài?

Nhậm Tư Đồ cảm thấy khó chịu, tiện tay cầm lấy điều khiển trên trên

tủ đầu giường, mở ti vi, vặn to âm lượng, lại vặn to, cuối cùng trong phòng
cũng náo nhiệt hẳn lên.

Chương trình nào Nhậm Tư Đồ cũng xem không vào, chỉ có thể đổi

kênh, chợt cảm thấy mình cứ lờ mà lờ mờ chạy tới như vậy, đúng ngu ngốc.

Câu nói kia của Tôn Dao: "Vậy thì đi tìm anh ta! Quấn lấy anh ta! Nói

với anh ta là cậu bị coi thường, không bỏ được anh ta." vẫn còn văng vẳng
bên tai, bây giờ nghĩ đến, một người phụ nữ có lẽ sẽ cảm thấy mình là một
nữ chiến binh nhưng với đàn ông, anh ta chỉ cảm thấy cô ta rất phiền toái.

Ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa lúc nào Nhậm Tư Đồ hoàn toàn

không chú ý, đợi đến khi sự thương cảm làm thính lực thoát khỏi những
tiếng ồn ào của ti vi, cô mới lờ mờ nghe thấy ngoài cửa hình như có động
tĩnh. Nhậm Tư Đồ vội vàng vặn nhỏ âm lượng, quả nhiên là có người ở bên
ngoài gõ cửa.

Nhậm Tư Đồ "cạch" một tiếng buông điều khiển trong tay ra, sau đó

mở ngăn kéo tủ đầu giường, ném ví tiền của mình vào —— dù sao thì cô
cũng đã nói mình không mang ví tiền rồi.

Nhậm Tư Đồ nhanh chóng đến cạnh cửa, nhìn vào chiếc gương to

hình cung tự đánh giá một lượt, cảm thấy hài lòng mới OK, sau đó lại bắt
đầu nở vài nụ cười khác nhau, cuối cùng chọn một nụ cười tự nhận là thích
hợp nhất rồi mới mở cửa.

Thời Chung đang đứng bên ngoài.

Sau khi nhìn thấy anh, Nhậm Tư Đồ không khỏi mỉm cười, khép mi,

sau đó cô nhìn thấy anh ôm một chiếc áo choàng bằng nhung san hô được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.