AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 583

Anh không muốn làm như vậy, hoặc là nói anh vốn nên rất vui mừng

khi chuyện tình cảm của cô và Thời Chung xảy ra vấn đề. Nhưng ngay
khoảng một giờ trước, anh thấy dáng vẻ đau thương của cô khi bước ra
khỏi nhà Thời Chung, Thịnh Gia Ngôn ngồi ở trên xe mình, thấy cô đứng ở
bên cạnh xe của cô, lẳng lặng đứng, lẳng lặng nhìn lại sau lưng, cuối cùng
vứt bỏ tấm tương thẻ gì đó.

Khoảng cách giữa Thịnh Gia Ngôn và cô lúc ấy không tính là gần,

mặc dù không thấy rõ cụ thể cái cô vứt bỏ là gì, nhưng không cần đoán anh
cũng biết, vật kia có liên quan với Thời Chung; mà cho dù cách một đoạn
như vậy, Thịnh

Gia Ngôn vẫn cảm nhận được trên người cô toát ra… Bi thương.

Đó là cô hoàn toàn mất đi thứ quan trọng nhất nên mới có vẻ mặt này,

lần trước thấy cô có bộ dạng này, là năm đó, lúc cô ngồi ở trên bậc thang
bên ngoài tòa án, bởi vì vào không được hiện trường tòa án để nghe thẩm
vấn, cũng chỉ có thể ở bên ngoài, lúc ấy Thịnh Gia Ngôn tìm được cô thì cô
còn mặc quần áo bệnh nhân từ trong bệnh viện chuồn êm ra ngoài, khi cô
ngẩng đầu lên thấy Thịnh Gia Ngôn, nước mắt trong nháy mắt liền tràn ra.

Ở trong bệnh viện đau chết đi sống lại thì anh biết cô khó chịu, mà

một khắc kia cô ngồi ở dưới ánh nắng chói chang ngước đầu nhìn anh, lặng
lẽ rơi lệ thì anh biết, cảm xúc khổ sở còn sâu sắc hơn, còn bi thương hơn.

cô vứt bỏ tấm thể kia trên xe thì một giọt lệ cô cũng không có chảy.

Thịnh Gia Ngôn lại thấy, đó là bi thương -- có đôi khi tình yêu cô dành cho
anh anh lại làm như không biết, mà có đôi khi, anh lại đón nhận cô, thậm
chí so với cô thì mình càng lún sâu, anh biết sự bi thương của cô là bởi vì
người nào, so với suy nghĩ ích kỷ là cho cô một cái ôm an ủi, Thịnh Gia
Ngôn cảm giác mình nên giúp cô để bù lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.