AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 661

Nhậm Tư Đồ bị giọng nói kiên định của Tôn Dao làm cho kinh ngạc,

cô quay đầu lại hỏi: "Cậu chắc chắn chứ?"

Năm đó Tôn Dao cũng trốn từ trên bàn mổ xuống mới giữ được Tầm

Tầm, Nhậm Tư Đồ lần này nghe thấy vậy giống như cô ấy đang đùa giỡn
nhắc lại chuyện cũ, nhưng thời điểm đó Tôn Dao vừa cười, vừa khóc, bộ
dạng đó cho đến nay vẫn còn in sâu trong đầu Nhậm Tư Đồ, muốn xua đi
cũng không được.

"Ngày đó, tớ biết rõ tớ không thể giữ lại Tầm Tầm, cho nên mẹ tới

giúp tớ tìm một bệnh viện tốt, muốn dẫn tớ tới đó làm phẫu thuật, tới cũng
muốn đi liền, nhưng khi lên bàn mổ thì lại cảm thấy sợ những thứ lạnh lẽo
kia đưa vào trong thân thể, thật sự rất kinh khủng, chờ đến khi tớ kịp phản
ứng thì liền bỏ chạy. Nhưng tớ thật ra rất xác định, tớ chỉ bởi vì sợ mà mới
trốn, căn bản không phải vì tớ yêu đứa bé này, không chỉ có không yêu, mà
tớ còn rất hận nó. Nhưng Nhậm Tư Đồ, giống như cậu nói, tình cảm con
người có chỗ kỳ quái, sau khi đứa bé được sinh ra tớ sẽ để mẹ mang nó đi,
cũng không bao lâu thì liền hối hận, tớ phải tìm hết năm mươi cô nhi viện,
nhưng cũng không tìm được, rõ ràng tớ rất hận nó, nhưng khi không tìm
được thì lại cảm thấy đã mất đi thứ quan trọng nhất trong cuộc đời. Nhậm
Tư Đồ, cậu nói cho tớ biết đây là như thế nào?"

Đáp án thật ra rất đơn giản --

Tình thương của mẹ.

Nếu như không phải tình thương của mẹ thì Tôn Dao tìm được Tầm

Tầm, nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân mà không thể nhận đứa bé này, chỉ
có thể khóc lóc cầu xin Nhậm Tư Đồ giúp đỡ.

Thời điểm Tôn Dao tìm được Tầm Tầm, thì đã có một đôi vợ chồng có

hoàn cảnh vô cùng tốt nhận nuôi thằng bé, nếu như không phải bởi vì tình
thương của mẹ, Tôn Dao cũng sẽ không ở trong phòng làm việc ở cô nhi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.