AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 684

đứng dậy, ngược lại còn bị Từ Kính nắm lấy cổ tay, đem thân thể cô kéo
xuống, chóp mũi anh ta lúc này dường như chạm vào mặt cô.

Khoảng cách giữa hai người lúc này không thể gần hơn, người đàn

ông này dùng giọng nói mang vẻ chắc chắn nói với cô: “Tôi sẽ để bác sỹ
kiểm tra DNA của thằng bé.”

Vẻ mặt Tôn Dao bỗng nhiên căng thẳng. Năng suất làm việc của

người đàn ông này thật tốt, cô luôn có loại cảm giác khó đề phòng.

Từ Kính không có bỏ qua ánh mắt chột dạ kia của cô, lúc này anh ta

rất muốn mỉm cười, nhưng Từ Kính phát hiện mình không cười nổi, bởi vì
cả trái tim đều khổ sở: “Đến lúc đó có thể biết em nói thật hay không.”

Dường như trong nháy mắt, trong lồng ngực Tôn Dao lạnh lẽo một

mảng. Cô rút tay ra khỏi bàn tay của Từ Kính, cũng không quay đầu lại, nói
chính xác hơn là muốn bỏ trốn.

Từ Kính không giữ cô lại, nhìn theo bóng dáng cô biến mất ở cuối

hành lang, hành lang chợt trở nên yên tĩnh, Từ Kính đợi lúc này đã lâu,
cuối cùng anh ta mới lăn xe vào phòng bệnh.

Thằng nhỏ đã ngủ, không giống như lúc trước đem cả người co rút

trong chăn mà lúc này đang nằm ngủ rất an ổn, vết thương trên cánh tay lộ
ra khỏi chăn cũng được băng bó rất kỹ càng.

Từ Kính lăn xe chậm rãi lại gần giường bệnh. Lúc này anh ta có thể

chạm vào thằng bé. Anh ta muốn đưa tay chạm vào gương mặt bầu bĩnh
này nhưng lại kiềm chế thu tay lại, mà chỉ lặng lẽ nhìn.

Thật ra thì anh ta sớm đã biết sự tồn tại của thằng bé, bất kể là nhìn

hình hay nhìn người thật, anh ta đều cảm thấy lỗ mũi, cái miệng của đứa bé
này rất giống Tôn Dao nhưng dáng dấp lại rất giống Từ Kính Diên. Cái loại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.