AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 694

Thời Chung không trả lời, vẻ mặt trở nên phức tạp.

Nhậm Tư Đồ nhìn ra, đè xuống sự mất mát trong lòng, sửa lời nói:

"Thôi, chỉ cần anh không vắng mặt trong lễ kết hôn là tốt rồi."

Thời Chung thoáng nghiêng đầu, hôn lên trán cô để cô yên tâm: "Yên

tâm đi, cho dù công ty có phá sản anh cũng sẽ không vắng mặt bất cứ gì."

Cái này mặc dù là thề nhưng Nhậm Tư Đồ nghe cảm thấy rất hạnh

phúc, cũng không mắng anh là quạ đen, hai người cứ như vậy câu được câu
chăng trò chuyện, Nhậm Tư Đồ thỉnh thoảng lại chen một câu: "Nếu anh
mệt thì nhớ nói với em một tiếng, em sẽ thả anh về nhà ngủ."

Mặc dù cô nói như vậy, nhưng khi nói chuyện người ngáp liên tục vẫn

là cô, cô không biết mình đã ngủ quên từ khi nào, chỉ là khi tỉnh lại thì đã là
sáng sớm, bên cạnh sofa của phòng bệnh chính là cửa sổ, vài tia nắng sớm
xuyên qua rèm cửa nhảy nhót trên mí mắt cô, Nhậm Tư Đồ nhìn vòng tia
sáng trên tay, sửng sốt một lát rồi ngồi dậy.

Trên người cô vẫn là áo khoác của Thời Chung nhưng trong phòng

bệnh đã không còn thấy bóng dáng của anh đâu nữa. Có mùi thơm của thức
ăn thấm vào mũi Nhậm Tư Đồ, cô nhìn quanh liền thấy hai phần đồ ăn sáng
đặt trên bàn trà trước mặt mình.

Nhậm Tư Đồ sờ sờ hộp đồ ăn, vẫn còn nóng. Dưới túi ny lon còn có tờ

giấy mà Thời Chung để lại cho cô ——

"Phần ăn bên trái rất thanh đạm, là của Tầm Tầm; bên phải là của em."

Cuối tồi giấy còn có hai chữ, lời ít mà ý nhiều: ông xã.

Khoé miệng Nhậm Tư Đồ thoáng hiện ý cười, gấp tờ giấy cất đi xong

thì nhìn Tầm Tầm, thấy Tầm Tầm vẫn còn sâu giấc liền nâng tay nhìn đồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.