AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 865

không làm được.

Cuối cùng vẫn là Nhậm Tư Đồ thay cô quyết định: đón đứa bé trở về,

lấy danh nghĩa của Nhậm Tư Đồ.

Chỉ tiếc là Nhạm Tư Đồ chưa đủ ba mươi tuổi, không đủ tư cách nhận

nuôi, chỉ có thể thông qua chuyện mất người thân và cô độc để nhận Tầm
Tầm về nuôi.

Khi họ tới cô nhi viện một lần nữa đã chậm một bước—đã có một đôi

vợ chồng nhanh chân hơn bọn họ nhìn trúng Tầm Tầm, thủ tục chính thức
cũng đã hoàn thành được một nửa, rất nhanh là có thể mang Tầm Tầm đi.

“Có thể nhường đứa bé này cho tôi được không?”

Không khí lúc đó trong phòng viện trưởng vô cùng căng thẳng, Tôn

Dao khiêm tốn cầu xin. Đôi vợ chồng kia cũng thật lòng yêu quý Tầm Tầm,
không muốn buông tay: “Thủ tục chúng tôi cũng đã làm sắp xong, các
người rõ ràng là muốn cướp người mà. Ở đây nhiều trẻ con như vậy, tại sao
cần phải tranh giành với chúng tôi?”

Sát vách phòng làm việc của viện trưởng chính là là phòng làm thủ tục

nhận nuôi trẻ em, đôi vợ chồng này chỉ cần bước chân ra khỏi phòng viện
trưởng một bước, Tôn Dao liền nhất định không thể cứu vãn, Tôn Dao liền
theo bản năng níu tay hai vợ chồng kia lại: “Van xin hai người, đừng mang
thằng bé đi. Tôi đã mất nó một lần, không thể để mất nó lần thứ hai
nữa….”

Cái cảm giác lại đánh mất liên tục lấn chiếm lấy Tôn Dao, làm cho cô

cả người luống cuống, cô chưa từng chật vật như vậy, so với cô năm đó bị
chính người thân mình ép buộc thay đổi lời khai, rút đơn kiện, nhếch nhác
đi ra khỏi tòa án, đây là loại khổ sở vô hình, rồi so với cô hạ sinh Tầm Tầm,
vẫn còn đang ở trong phòng bệnh tĩnh dưỡng đã được báo đứa bé đã bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.