ÁI QUẢ TÌNH HOA - Trang 152

hơn ngồi tại văn phòng chớ sao.
- Thật tôi có lỗi với anh Phú, không ngờ ảnh cũng có bạn gái đi du ngoạn
như thế em cũng vui lòng.
- Đừng lo cho anh ấy, sau xe mô tô của ảnh đã có người ngồi rồi mà. Sáng
mai này cô chẳng đã nói sợ ngồi sau xe mô tô sao? Cô sợ thì có cô Lý thích
ngồi.
Tố Tố trề môi, tỏ vẻ không quan tâm đến, nói:
- Đó là "đồng thanh tương ứng" mà. Bởi nàng làm tại y viện rất lâu nên
quen mùi thuốc.
Nghe nàng nói, Phi vô cùng hối hận, phải chi mình không nên nói chuyện
đó, nói ra không khác nào mình phá Thiên Phú. Nhưng Phú là người không
thích sống tịch mịch, tuy có nhiều chuyện chàng không đồng ý với Phú,
nhưng giữa lúc này mà nói ra chuyện đó thì chẳng hợp tình hợp lý chút nào.
Đã nói lỡ ra rồi, khó mà rút lời nói lại được. Nếu giải thích thêm thì chẳng
khác nào vẽ rắn thêm chân.
Nhưng cũng may Tố Tố không đề cập đến nữa, nàng coi như việc đã quạ
Lúc xe vượt qua Đài Bắc, vẻ mỏi mệt của nàng đã hết, nàng đề nghị tìm
một nơi ngồi nghỉ, và để nàng có dịp mua chút ít vật cần thiết.
Phi rất vui vẻ đi cùng nàng, chẳng biết đi đến đâu cho nàng vừa ý, Phi sợ
nàng đòi đến công ty hàng không mà tìm lão giám đốc Khương Lao, chàng
chỉ sợ duy nhất nàng đến nơi đó thôi. Chàng không muốn nghe lão Khương
Lao nói chuyện, vì chàng đã một lần tiếp xúc với lão. Bởi có ấn tượng
không đẹp đối với lão rồi.
Nhưng, nàng rất thích thú cùng chàng đi trên đường phố đông người. Hôm
nay nàng lại ghé tạt vào một tiệm sách, đứng lại chú ý xem một quyển sách.
Nàng nói cho chàng biết, thường thường lúc còn đi học, khi nói đến tiệm
sách thì bạn học hối thúc năm lần bẩy lượt nàng mới chịu đi.
Nghe nàng nói thế chàng cười cười nói:
- Nếu tôi bầu bạn với cô, không khi nào tôi hối thúc.
- Anh đi trước hả?
- Không, sợ tôi mê sách quên đi nữa là khác.
Nàng cười cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.