ÁM LÂN - Trang 111

Đó là một cửa hàng có vẻ ngoài bình thường, ở cửa đặt một tủ nhỏ, bên

trong có rất nhiều trâm cài tóc đồ trang sức. Đều là làm từ đồng thau, muôn
hình muôn dạng, còn có nạm ngọc, tinh tế tỉ mỉ. Cô nhìn mấy lần mới dời
tầm mắt đi. Ai ngờ lại bị anh phát hiện, dừng bước, nói: "Em thích." Giọng
điệu khẳng định.

"Không cần." Cô kéo tay anh, "Còn phải điều tra vụ án nữa, hơn nữa em

cũng không có cơ hội cài."

"Oh!" Anh nở nụ cười, "Anh điều tra vụ án chưa bao giờ thiếu thời

gian." Lôi kéo cô đi đến trước tủ, ông chủ trong cửa hàng nhàn nhã liếc qua
bọn họ, cũng không đon đả chào hàng, để cho bọn họ tùy ý lựa chọn.

Giản Dao nhìn một đống đồ đúng là hoa cả mắt. Đúng lúc này, có một

bàn tay hạ xuống, cầm lấy chiếc trâm cài tóc trên đỉnh chạm con cá chép,
còn có tua cờ cánh sen màu hồng, đưa tới trước mặt cô.

Giản Dao nhận lấy.

Thích...rất thích. Rất đẹp. Hơn nữa còn có cả cá.

Nhìn vẻ mặt của cô, anh như thể biết được cảm giác của cô, cười lấy tiền

trong ví ra trả.

Giản Dao cầm trâm cài tóc, lại không biết để ở chỗ nào, khi ra ngoài làm

nhiệm vụ, cô sẽ không mang theo đồ trang sức. Bạc Cận Ngôn lấy lại, để
vào trong túi mình, sau đó thấp giọng nói ở bên tai cô: "Về nhà cài cho
chồng em xem. Nghĩ mà cảm thấy vô cùng đẹp đẽ."

Ông chủ cửa hàng mỉm cười chăm chú nhìn, Giản Dao đỏ mặt: "Vâng."

Người này khi nói chuyện chả bao giờ để ý thời gian địa điểm gì cả.

Ngẩng đầu, nhìn thấy trời xanh rộng lớn vô biên, mây trắng bồng bềnh.

Cuộc sống điều tra vất vả, nhạt nhẽo, thấm đẫm máu tươi và nặng nề, nhờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.