ÁM LÂN - Trang 163

lại máy móc này, nhìn thấy mặt đất trở nên sạch sẽ, trong lòng xuất hiện
loại vui vẻ dị thường.

"Cô là sinh viên làm thuê ở đây à?" Người đàn ông nói.

Cô gái lễ tân cười nói không phải.

"Nhìn giống sinh viên quá." Người đàn ông nói, "Đây là số QQ của tôi:

5643XXX321, add nhé."

Tay tôi dừng lại. Tôi ngẩng đầu nhìn mặt cậu ta. Cậu ta cũng phát hiện

cái nhìn của tôi, liếc mắt nhìn tôi, rồi không để ý rời đi.

Tối hôm đó, tôi ở lại trong căn phòng chật hẹp của người giúp việc, ngồi

thật lâu. Tôi nhìn mưa phùn bay bay, nhìn gió thổi qua cửa sổ khiến ga
giường bay lên, giống như có ai đó đang ở bên làm bạn với tôi. Tôi bỗng
nhiên hiểu ra, tất cả đều là vận mệnh an bài. Nó không ngừng luân chuyển,
nó khiến tôi tuyệt vọng, nhưng cũng đem lại hy vọng cho tôi. Đông Sinh,
mẹ biết là con đến. Con đang nói, mẹ đừng đợi nữa, ra tay đi.

***

Lời tác giả:

1. Trước đó có em gái hỏi linh cảm của tôi có phải từ bộ phim điện ảnh

"Đèn lồng đỏ treo cao" hay không, không phải đâu. Linh cảm của tôi là từ
hiện thực. Có lẽ là mấy năm trước, tôi đến một thành phố du lịch nổi tiếng
phía nam, cụ thể thành phố nào thì không tiện nói, miễn bôi đen thành phố
ấy. Bạn bè đón tiếp chúng tôi. Anh ta có rất nhiều mối quan hệ ở vùng này,
chỉ vào một tòa nhà bên cạnh nói: "Ông chủ kia cưới 6 bà vợ, chỉ lĩnh giấy
kết hôn với một bà, còn mấy bà kia ở trong tòa nhà này." Đây là lần đầu
tiên trong cuộc đời tôi thực sự nhìn thấy có người như vậy, chuyện này tôi
vẫn luôn ghi nhớ trong lòng. Mà mấy ngày trước, trong khu bình luận, độc
giả cũng nhắc tới bên bọn họ cũng thực sự có gia đình như vậy. Xem thế là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.