ÁM LÂN - Trang 225

"Có biết người của nhóm Nguyệt Ảnh không?" Phương Thanh hỏi.

Chàng trai đang đứng trước gương, cởi chiếc nón sắt nặng nề, đáp: "Gặp

mấy lần, nhưng không quá thân."

"Bọn họ có tổng cộng mấy người?"

"Không để ý, bốn, năm gì đấy."

"Ngày hôm qua khi xảy ra vụ án, các cậu có thấy chuyện gì khác thường

không?"

Chàng trai lắc đầu: "Không có, tất cả chúng tôi đều bận rộn biểu diễn, ai

có hơi đâu để ý đến bọn họ chứ."

Phương Thanh hơi đăm chiêu nhìn chàng trai: "Mấy nhóm các cậu bình

thường có hay giao tiếp nhiều không?"

"Không nhiều lắm." Chàng trai cởi được nút cuối cùng, vốc nước ở bồn

rửa mặt, "Tất cả mọi người có hoạt động thì tham gia, gần đây nhóm bọn
họ cũng tham gia ít hoạt động, cũng không thân với mọi người. Hơn nữa
tham gia nhóm thì thường xuyên có người gia nhập, rời đi."

Lúc này có người ở ngoài cửa gọi chàng trai: "Đi thôi, xe buýt sắp tới

rồi! Không là trễ xe đấy."

Chàng trai cầm bộ đồ nặng nề khiêng lên vai, hỏi: "Anh cảnh sát, tôi có

thể đi rồi chứ?"

Phương Thanh gật đầu: "Đi đi, cám ơn cậu."

Anh ta nghĩ cậu nhóc này cũng không dễ dàng gì. Hình như anh ta năm

đó dưới sự sắp đặt của cha, trực tiếp thi trường cảnh sát, không phải nghĩ gì
nhiều. Nghĩ như vậy cảm thấy ngay cả ước mơ cũng chưa từng có. Cùng
lúc đó, An Nham mặc bộ cảnh phục phẳng phiu, đứng ngoài phòng làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.