ÁM LÂN - Trang 234

ngủ say, mặc cho cậu ta sao? Hay là tự Tưởng Học Nhiễm làm? Đồ điên,
đúng thực là đồ điên.

Phương Thanh đuổi theo đến cùng. Bóng đêm yên tĩnh, trên đường

không có người, ngay cả chiếc xe cũng không. Người nọ đội mũ, lưng đeo
ba lô, liều mạng chạy. Phương Thanh liều mạng đuổi theo. Dần dần khoảng
cách giữa hai người được thu hẹp lại. Phương Thanh nhìn bóng dáng thân
hình của người nọ, trong lòng chấn động.

"Đứng lại! Cảnh sát đây!" Phương Thanh quát. Nhưng người nọ vô cùng

cố chấp, sau khi chạy tới một tòa nhà, bên đó có ngọn đèn, còn có không ít
tiếng người, trong lòng Phương Thanh thầm kêu không xong rồi, dùng tốc
độ nhanh hơn. Tới cuối đường đã hiểu ra, trước mắt có hàng loạt quầy hàng
bán đồ ăn đêm, còn có rất nhiều người đang uống bia ăn đồ nướng, liếc mắt
một cái toàn là người. Phương Thanh cúi đầu mắng, ánh mắt như điện xẹt
quét qua. Người nọ chắc chắn vẫn chưa chạy xa được. Nhưng quét một
vòng vẫn không thấy được bóng dáng người nọ. Lúc này Phương Thanh
chú ý tới bên phải con đường phía trước có một nhà vệ sinh công cộng tối
như bưng, không có ai ra vào. Trong lòng Phương Thanh khẽ động, chạy
vào WC nam. Không có ai hết. Mấy buồng trong cũng đều xem qua, không
có một bóng người. Phương Thanh đi ra, đứng ở cửa WC nữ hô: "Trong
đây có ai không?"

Không ai đáp lại. Anh chạy vọt vào. Vẫn trống không như cũ. Phương

Thanh đứng ở cửa nhà vệ sinh công cộng, ngẩng đầu nhìn. Có ông chú
nướng đồ ăn, bán quần áo, có người phục vụ vội vội vàng vàng, có cô gái
kéo chàng trai đi xa, nhưng chỉ không thấy bóng dáng của người đàn ông
kia đâu. Phương Thanh chưa bỏ cuộc, lại đuổi theo một đoạn. Vẫn không
thấy đâu hết. Người nọ như thể biến mất không dấu vết. Anh ta thở hồng
hộc đứng trong màn đêm, tức giận mắng "Shit!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.