ÁM LÂN - Trang 272

"Bác xác định người trở về chính là cậu ta?" Bạc Cận Ngôn hỏi.

Bác gái khó hiểu liếc anh: "Sao cậu lại hỏi thế chứ? Chẳng lẽ tôi sẽ nhìn

lầm sao? Hôm đó thằng bé còn ăn cơm tối ở nhà tôi mà. Tôi nhìn thằng bé
lớn lên từ nhỏ..."

Giản Dao cười xen vào: "Bác à, là như thế này, chúng cháu biết Kha

Thiển ở đây được bác quan tâm rất nhiều, đây là hai trăm tệ, cũng là một
chút tâm ý của chúng cháu."

Bác gái thấy tiền thì đỏ mặt, hất tay nói không cần. Giản Dao kiên trì

đưa, bác gái từ chối mấy lần, cuối cùng vẫn nhận lấy. Giản Dao nhân cơ hội
hỏi: "Bác ơi, chúng cháu đã đi đến đây rồi, có thể vào nhà Kha Thiển nhìn
không?"

Nhà ông nội Kha Thiển chỉ có thể dùng bốn bức tường để hình dung

cũng không quá đáng. Trong nhà có hai căn phòng, ngoài giường, bàn, tủ,
không có gì khác, nhưng được giữ gìn sạch sẽ. Đồ đạc trong nhà đều là
kiểu cũ, trên tường có treo một ít bức tranh phong trúc hoa lá Trung Quốc,
nhìn kĩ cũng giúp ngôi nhà khá hơn một chút. Không cần phải nói, những
thứ đó tất nhiên là bút tích của Kha Thiển. Có lẽ là cảm thấy nhà Kha Thiển
cũng không có gì đáng giá, sau khi đưa họ vào cửa, bác gái đi theo một lúc
rồi ra ngoài làm chuyện khác.

Bạc Cận Ngôn và Giản Dao nhìn một vòng, không phát hiện điều gì khác

thường. Giản Dao nói: "Em đang hoang mang. Em nghĩ Kha Thiển chắc
chắn đã chết rồi, trước đó Phương Thanh và Cố Bàng Bàng chỉ nhìn thấy
người tương tự thôi. Nhưng hiện tại, bác gái này xác nhận quả thực nhìn
thấy Kha Thiển còn sống. Chẳng lẽ cậu ta thực sự chưa chết sao?"

"Không cần hoang mang." Bạc Cận Ngôn nói, "Anh nghĩ chúng ta đã

đến gần với đáp án rồi. Em không phát hiện trong nhà này thiếu thứ gì
sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.