ÁM LÂN - Trang 289

Kha Ái kéo rèm xuống, người đã thất thần một lúc. Cô ta ngẩng đầu,

nhìn ngoài cửa sổ. Thời tiết rất tốt, mây trắng trời xanh. Sân trường đầy cây
xanh, có người đi dạo, có người yên tĩnh ngồi. Cuộc sống của bọn họ yên ả
tốt đẹp như thế. Chỉ là không có ai biết có hài cốt của một người đã chôn
sâu trong lòng đất, không thấy được ánh mặt trời.

Con người vô cùng tốt đẹp ấy. Chính là bởi vì gặp phải đám người tầm

thường tham lam, độc ác, người nọ không chịu khuất phục đã bị sát hại.
Bởi vì cô ta mà chết.

Kha Ái đứng yên trong chốc lát, khóe miệng bỗng nhếch lên nụ cười mỉa

mai. Chuyện đã qua lâu như vậy, nửa năm rồi. Lòng cô ta đã bình tĩnh rồi
sao?

Hay là...vĩnh viễn không có ngày yên lòng?

Cô ta giơ tay lên, từ từ cởi cúc áo. Sau đó cầm lấy áo blouse trắng bên

cạnh dùng trong phòng thí nghiệm.

Kha Ái, dũng cảm một chút, đừng quay đầu. Đi về phía cuộc sống tốt

đẹp đi.

Khoảng hai ba giờ chiều, Hứa Sênh vẫn ở trong phòng ngủ, không đi ra

ngoài, cũng không có việc gì làm. Mọi người trong phòng cũng đã đi ra
ngoài phỏng vấn, tìm việc rồi. Cô ta vẫn đứng nguyên ở chỗ cũ. Cô ta cảm
thấy mình giống như một con rắn sắp ngủ đông, toàn thân xấu xí, không
nhúc nhích.

Ánh mặt trời rất nóng, cô ta đứng bên cửa sổ, còn có thể nhìn thấy một

chiếc xe con đứng dưới lầu. Đó là hai cảnh sát bảo vệ cô ta 24/24 giờ. Nghe
nói cảnh sát cũng bố trí y như vậy ở dưới lầu cô gái tên Kha Ái kia. Cảnh
sát nói đó là chị gái sinh đôi của Kha Thiển, hiện tại là kẻ tình nghi cuối
cùng của bọn họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.