ÁM LÂN - Trang 432

Giản Dao giơ tay che mặt mình, im lặng tránh đường cho anh. Bạc Cận

Ngôn dường như không phát hiện ra, chậm rãi lướt qua cô. Một lát sau,
cuộc họp nghiên cứu và thảo luận về vụ án sẽ bắt đầu. Biết được Bạc Cận
Ngôn cũng tham gia, tâm trạng Phương Thanh như thùng pháo, không biết
sẽ phát nổ lúc nào. Nổ tung khiến anh ta tràn đầy niềm vui hay là sẽ khiến
nội tâm đau nhức. Nhưng lúc này anh ta càng lo lắng cho cô gái kia hơn.
Phương Thanh chả có lòng dạ đi tìm Bạc Cận Ngôn và An Nham ôn
chuyện, anh ta tìm một lúc lâu, mới tìm thấy Giản Dao đang ở trên sân
thượng. Khi anh ta đi lên, Giản Dao đã bình tĩnh trở lại, nhưng ánh mắt
sưng to. Quen biết đã hơn một năm, lần đầu tiên Phương Thanh nhìn thấy
cô khóc dữ dội như vậy, nhưng điều này cũng là hiển nhiên. Giản Dao im
lặng đứng bên lan can. Phương Thanh châm điếu thuốc, đứng bên cạnh cô,
nói: "Vừa rồi hai người..."

"Em không nói gì với anh ấy."

"Tại sao?"Giản Dao bỗng nhiên nghẹn ngào: "Nói không nên lời."

Tim Phương Thanh nhói lên vì người bạn kiêm người em của mình.

"Shit..." Anh ta khẽ mắng một tiếng, lại nói, "Nếu không anh đi đánh cậu ta
nhé?"

Giản Dao miễn cưỡng cười: "Không được."

"Ép cậu ta viết bản kiểm điểm và đơn ly hôn?"

Giản Dao vẫn lắc đầu: "Không được."

Phương Thanh thở dài: "Giản Dao, sao em lại có thể dịu dàng với cậu ta

như vậy? Giữa hai người, sao em luôn là người bước nhiều hơn vậy?"

Đã có người từng nói lời này khi còn sống. Vành mắt Giản Dao vốn đã

khô, đột nhiên lại đỏ ửng. "Lão Phương, anh đừng nói nữa." Cô nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.