ÁM LÂN - Trang 561

Giản Dao giật mình. Bạc Cận Ngôn ở bên cạnh lạnh lùng mở miệng:

"Đuổi theo!"

An Nham lái xe, ngẩng đầu, vẻ mặt cũng nghiêm túc. Trong lòng Giản

Dao có cảm giác nói không nên lời, ngẩng đầu, nhìn con đường phía trước
bụi đất tung bay, bầu trời u ám. Đuổi theo khoảng nửa tiếng, ở góc rẽ phía
trước quả thực xuất hiện một chiếc xe Jeep đen. Tốc độ xe vô cùng nhanh,
nhìn từ xa không thấy được trên xe có ai, chỉ cảm thấy chiếc xe kia chạy
như bay, lại rẽ một lần, bỏ qua bọn họ.

Trên xe, Phương Thanh nhìn về phía trước, tay đặt bên cửa sổ, toàn bộ

sự chú ý đều tập trung vào phía trước và hai bên xe. Anh hơi mở cửa sổ ra,
thỉnh thoảng có gió thổi vào. Anh ngửi ngửi, đột nhiên lên tiếng: "Lão Lạc,
sao tôi lại ngửi thấy có mùi máu tươi trên xe anh?"

Anh nghiêng đầu nhìn, vẻ mặt Lạc Lang vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn

lấy điếu thuốc ra, ngậm trong miệng, châm lửa, sau đó đáp: "Mũi anh đúng
là không kém gì mũi tôi. Không phải mùi từ trên lưng anh sao?"

Phương Thanh khẽ giật mình, nhìn lại phía sau áo sơ mi của mình, quả

nhiên có vết máu, còn hơi đau. Không biết là do va quệt vào cây trên núi
lúc nào không phát hiện ra. Anh mỉm cười, không nói tiếp.

Một lát sau, Phương Thanh lại đột nhiên nói: "Lão Lạc, không phải đâu.

Là mùi máu từ trên người anh đấy."

Lạc Lang chỉ từ từ cúi đầu, gật đầu một cái, ánh mắt quét qua ngực phải,

cuối cùng vẫn là bị máu nhuộm rồi. Anh ta lại ngẩng đầu, nhìn về phía
trước, tiếp tục lái xe. Tiếng gió sột soạt thổi vào, hai người đàn ông đều im
lặng. Qua một lúc, Phương Thanh lên tiếng: "Lão Lạc, anh tội gì phải?" Lời
còn chưa dứt anh đã thò tay rút súng. Ai ngờ động tác của Lạc Lang còn
nhanh hơn anh, đấm thẳng vào huyệt thái dương của Phương Thanh. Anh
nghiêng đầu tránh đi, đồng thời bắt lấy cánh tay Lạc Lang hòng để cho anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.