ÁM LÂN - Trang 604

Cô lắc đầu, không thèm nghĩ đến những chuyện mệt mỏi kia nữa, chuyển

chủ đề: "Đêm nay anh ở đâu?"

An Nham yên lặng nhìn cô một lát, nói ra câu vô sỉ nhất đời này:

"Anh...còn chưa có chỗ ở."

Cố Bàng Bàng: "Hả?" Cô thật sự là biết đổi chủ đề.

An Nham cúi đầu nhìn đồng hồ một chút, khẽ ho một tiếng, tiếp tục vô

sỉ: "Đã mười hai giờ rồi, có thể cho anh ở nhờ một đêm không? Anh chỉ
cần một chỗ nằm là được rồi, mệt quá đi mất, đã một tuần anh không được
ngủ ngon rồi."

Đêm đã rất khuya, ngoài cửa sổ có ánh sáng nhàn nhạt di động. Trong

phòng chỉ bật một chiếc đèn bàn trên giường Cố Bàng Bàng, trên người cô
bọc kín chăn. An Nham ngủ ở bên ngoài, trên người là một cái ga trải
giường khác.

Cố Bàng Bàng: "Ngủ ngon."

An Nham: "Ngủ ngon."

Hai người đều nhắm mắt lại, im lặng.

Cố Bàng Bén lén mở mắt, lập tức khẽ giật mình, An Nham nào có ngủ,

đang nghiêng đầu nhìn chằm chằm cô đấy. Kì quái là anh dường như biến
thành một người khác, khuôn mặt trở nên hơi mơ hồ, ánh mắt càng thêm
sâu xa.

"Sao anh còn chưa ngủ?" Cô vừa lên tiếng, miệng đã bị chặn lại, là An

Nham lấn người qua.

Cảnh đêm quá say mê, không khí trong phòng quá khô nóng. Cố Bàng

Bàng không biết anh đã chui vào chăn mình từ lúc nào, cơ thể đàn ông trẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.