ÁM LÂN - Trang 630

Chu Thao híp mắt, từ từ bỏ điếu thuốc ra, đột nhiên ném thuốc lá đi, thò

tay rút súng. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, động tác của hai gã "đặc
công" cũng cực nhanh, rút súng bắn trả. Tuy nhiên chuyện bi thảm đã xảy
ra. Người cấp dưới của Chu Thao, bởi vì áp giải ba tên tội phạm đi trước,
không quay đầu lại, cho nên cũng không phát hiện ra biến cố sau lưng. Viên
đạn của một gã "đặc công" bắn về phía sau lưng anh ta. Chu Thao hô to
một tiếng: "Nằm xuống!" Nhưng đã không còn kịp.

Người cấp dưới phản ứng cũng nhanh, nằm xuống, nhưng viên đạn vẫn

trúng bụng anh ta, anh ta ngã xuống mặt đất, xem ra bị thương nặng không
thể động đậy.

Giản Dao giữ Bạc Cận Ngôn, rút súng ra bắn. Tuy cô đã đi theo Phương

Thanh anh dũng "học nghề" một năm, nhưng kinh nghiệm thực chiến đối
mặt với tội phạm vẫn còn ít, lại còn bảo vệ Bạc Cận Ngôn, nên rút súng ra
vẫn chậm.

"Đoàng" một tiếng, viên đạn của Chu Thao đã bắn trúng một người trong

đó, nhưng viên đạn của tên còn lại cũng bắn về phía họ. Cơ thể Chu Thao
bổ nhào về phía trước, ngăn trước mặt Giản Dao và Bạc Cận Ngôn, rên lên
một tiếng. Giản Dao hô lên: "Đội trưởng Chu!" Cô buông Bạc Cận Ngôn
ra, giơ súng bắn. Sau đó đỡ lấy Chu Thao trúng đạn.

Một giây trước Chu Thao vẫn còn tao nhã, lúc này sắc mặt tái nhợt mắt

mở lớn: "Mau đi đi! Tài liệu...không thể rơi vào trong tay bọn chúng..."

Giản Dao vội ngẩng đầu, đã thấy bóng người loé lên, hoá ra là người nọ

lúc trước bị Chu Thao bắn trúng, nhân lúc bọn họ không để ý, bò lên, cầm
lấy túi tài liệu, chạy ra ngoài! Giản Dao chấn động, Chu Thao khạc ra
ngụm máu: "Yên tâm,...Mạng tôi lớn lắm, một lát...không chết được!"

Giản Dao khẽ cắn môi, nhìn về phía Bạc Cận Ngôn. Anh cúi đầu nhìn

Chu Thao trên mặt đất, nhanh chóng nói: "Chúng tôi sẽ mang tài liệu về."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.