ÁM LÂN - Trang 638

Bạc Cân Ngôn im lặng không đáp. Tim Giản Dao thoáng đập mạnh. Đã

có tên đàn em lấy chứng nhận của cảnh sát Trương trên người chết, biến
sắc hô: "Anh Duyệt, là cảnh sát!"

Vẻ mặt gã hoảng hốt, Bạc Cận Ngôn nói: "Anh Duyệt, thuộc hạ của anh

đúng là thích ồn ào, giết cảnh sát thôi mà bị doạ thành như vậy?"

Gã lập tức giận dữ liếc: "Hô cái gì?" Nhưng lại nhìn Bạc Cận Ngôn, vẻ

mặt dịu đi rất nhiều, hạ giọng hỏi: "Đồ đâu?"

Bạc Cận Ngôn và Giản Dao lại im lặng.

Đồ gì?

Thứ gì?

Gã theo dõi vẻ mặt hai người. Trong lòng Giản Dao đột nhiên toát mồ

hôi lạnh, chẳng lẽ thứ gã ám chỉ là vật kia sao? Bọn chúng cũng biết sự tồn
tại của nó sao? Vậy rốt cuộc bọn chúng là ai? Tiếu Diện Xà chiếm lấy thứ
kia vốn định giao cho ai? Nhìn thái độ của gã. địa điểm hai bên hẹn gặp
dường như càng giống...một cuộc giao dịch.

Đúng lúc này, Bạc Cận Ngôn lên tiếng, anh sờ bờ môi khô khốc của

mình, không đáp mà hỏi lại: "Anh Duyệt, có thuốc lá không?"

Gã liếc anh, móc bao thuốc và bật lửa trong người ra ném cho Giản Dao.

Cô bắt được, trong lòng đảo lộn, cuối cùng vào giao vào tay Bạc Cận Ngôn.
Anh rút ra một điếu, động tác vô cùng thành thạo châm, ngậm trong miệng,
vẻ mặt cực kì hưởng thụ rít một hơi lớn. Giản Dao vừa đau lòng, vừa dở
khóc dở cười. Đây chính là lần đầu anh hút thuốc đấy, nhưng lại biểu hiện
như một người nghiện thuốc phát tác tật xấu. Cô biết rõ anh đang kéo dài
thời gian, có lẽ là đang nghĩ cách đối phó trong lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.