ÁM LÂN - Trang 643

Ban đêm yên tĩnh, gã chậm rãi hút thuốc, cảm thấy đời người càng nguy

hiểm càng có ý nghĩa. Gã thích trải qua hung hiểm rồi đến sóng êm gió
lặng như vậy.

Một chiếc đèn lớn.

Một chiếc đèn chói mắt từ xa chiếu thẳng vào thuyền, ánh đèn lạnh lùng

mà chói mắt. Gã sợ tới mức điếu thuốc suýt chút nữa rơi xuống boong
thuyền. Shit, có biến! Đám đàn em bên cạnh cũng hoảng sợ nhao nhao.
Nhưng đã muộn rồi!

Mấy chiếc thuyền từ xung quanh đi tới, súng vác trên vai đạn đã lên

nòng, cảnh sát đứng trên boong thuyền. Lá cờ đỏ đầu thuyền tung bay. Rõ
ràng là lực lượng cảnh sát hình sự biên phòng tinh nhuệ bao vây bọn họ. Gã
lập tức có cảm giác lật thuyền trong mương. Gã thực sự không nghĩ ra được
tại sao mình lại bị cảnh sát theo dõi. Đương nhiên sẽ càng không biết được
là tất cả vì gã bắt đi hai người kia tạo thành. Chỉ là gã biết rõ mình và
những tên tội phạm này bị cảnh sát bắt nhất định sẽ chết. Vì thế sau khi gã
kinh hoảng một lát, ném tàn thuốc trong tay xuống, quát: "Các anh em,
sống hay chết thì đều phải lao ra! Cầm súng lên! Tăng tốc! Xông ra khỏi
con sông này!"

Chu Thao bị thương nặng, ngực quấn kín băng, sắc mặt lạnh lùng đứng

giữa chỉ huy. Nhìn đám tội phạm bị cảnh sát đánh cho tan tác, nhìn thuyền
của bọn chúng muốn xuôi dòng, lại bị đánh cho ôm đầu chạy thục mạng,
nhưng nhớ tới Giản Dao và Bạc Cận Ngôn mất tích, trên mặt Chu Thao mờ
mịt. Không biết bọn họ còn sống hay chết, còn ở trên thuyền không? Nhất
định phải tìm được bọn họ!

Thuyền lật, không ngờ thuyền lật!

Gã anh Duyệt rơi xuống nước, gã khó tin nhìn ngực mình trúng đạn, từ

từ chìm vào trong nước. Đám đàn em cũng rơi xuống nước, như con kiến ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.