ÁM LÂN - Trang 685

cho Giản Dao: "Chị Xà, một điếu nhé?"

Giản Dao định nhận lấy, Bạc Cận Ngôn lại nói: "Cô ấy không thể hút."

Ngậm thuốc, lại sờ bài, thản nhiên nói: "Tôi định để cho cô ấy mang thai."

Những lời này là nói thật. Trong tình cảnh này, đang ở trong một đám

người như vậy, Giản Dao nhìn Bạc Cận Ngôn mù đeo kính râm, một dòng
nước ấm chợt lướt qua trong lòng. Cô rút tay lại với điếu thuốc Tần Sinh
đưa: "Được rồi, không hút vậy." Ngẩng đầu trông thấy dáng vẻ lúc này của
Bạc Cận Ngôn, khoé miệng anh có nụ cười nhàn nhạt, dáng vẻ ngông
cuồng, cô chỉ cảm thấy rất đau lòng.

Nhưng mà vì để sống, vì để hốt gọn một mẻ đám tội phạm này, vì tìm

được sát thủ mặt nạ, anh có thể biến thành bất cứ bộ dạng nào mình căm
hận, hơn nữa giấu diếm bất cứ sơ hở nào.

Sương khói lượn lờ giữa bàn bài, Giản Dao ngẩng đầu, lén lút quan sát

mấy người. Tâm phúc của Tống Khôn có lẽ là mấy người này rồi, song có
thể cảm giác được, tuy bọn họ là thuộc hạ của Tống Khôn, nhưng lại giống
như anh em, tình cảm rất sâu.

Sát thủ mặt nạ...đang nằm trong số bọn họ sao?

Người mặt mũi hiền lành nhất là Tần Sinh. Từ tình hình hai ngày nay,

một số chuyện liên quan đến tài vụ, Tống Khôn dường như giao cho hắn
quản lý, cũng không thấy hắn đụng gì đến dao súng, hắn theo Tống Khôn
đã được bảy, tám năm.

Triệu Khôn, Trịnh Thần, Cố An ở bên Tống Khôn cũng đã từ ba năm trở

lên, nhìn từ thời gian thì bọn họ dường như cũng không phù hợp với thân
phận sát thủ mặt nạ. Ba người đều dũng mãnh, là mãnh tướng của Tống
Khôn. Triệu Khôn trầm ổn, lớn tuổi nhất, Trịnh Thần im lặng, nhỏ tuổi
nhất, tính cách Cố An nói toạc móng heo, tuổi tác trung bình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.