ÁM LÂN - Trang 691

Tần Sinh bất mãn, nhưng dần dần cũng chỉ có thể chung sống hoà bình với
hắn.

Lúc này, sau khi Cố An về nhà, trước tiên cầm lấy chai rượu, uống đến

mê muội. Sau đó mới có một người phụ nữ quấn đến, thò tay sờ đũng quần
hắn. Cố An tát cô ta một cái đẩy qua một bên, sau đó cười lạnh: "Cút ngay,
cũng không chịu soi gương xem dáng vẻ mình thế nào!" Người phụ nữ vô
cùng sợ hãi, vội chạy vào trong phòng, hai người phụ nữ khác cũng không
dám đi ra, biết rõ hôm nay không biết vị này lại nổi giận gì đây.

Một mình Cố An lảo đảo leo lên tầng, đóng cửa lại, nằm trên ghế, cũng

không uống rượu nữa, nhìn sắc trời khói mù ngoài cửa sổ, từ từ thở dài.
Hắn cũng nhìn chằm chằm về phía khách sạn, nhưng vẫn im lặng, không có
chút động tĩnh nào.

A...Tiếu Diện Xà.

Tiếu Diện Xà sắp ngang vai vế tiến vào Phật Thủ với hắn. Cố An cười ra

tiếng, đột nhiên cầm lấy khẩu súng trường trên bàn, động tác mạnh mẽ như
báo săn, thoáng cái lẻn đi đến trước cửa sổ, nhắm về phía khách sạn. Không
ngừng im lặng ngắm. Có đàn em đi qua, hắn không để ý tới. Có cư dân
trong thị trấn đi qua, hắn cũng không để ý.

Cho đến khi...trong tầm mắt xuất hiện một bóng dáng quen thuộc.

Cao gầy, tóc ngắn màu đen, mặc áo khoác trắng, trong tay còn mang theo

hòm thuốc. Người nọ yên lặng đi qua khách sạn, có lẽ là đến nơi nào đó
khám bệnh tại nhà.

Cố An không quen nhìn dáng vẻ luôn ra vẻ bác sĩ đạo mạo, tao nhã. Hắn

cúi đầu cười, nhắm súng. Họng súng trang bị dụng cụ giảm thanh. Tuy vậy
khi viên đạn xuyên qua cửa sổ, xuyên qua nhánh cây, xuyên qua gió, cuối
cùng trúng mặt đất bên chân Ôn Dung, hắn vẫn hoảng hốt. Ôn Dung vô
thức đưa hòm thuốc lên đỉnh đầu, trốn xuống dưới mái hiên. Gương mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.