ÁM LÂN - Trang 727

Trong cuộc đấu đầy nguy hiểm như vậy, trong lúc vô thức, Cố An cảm

thấy có chỗ nào đó không đúng. Một suy nghĩ xuất hiện với tốc độ ánh sáng
lướt qua trong đầu - King đâu rồi? Anh ta đã im ắng quá lâu, làm sao có thể
thờ ơ với sự an nguy của vợ?

Hắn lập tức ngẩng đầu lên, đã hiểu.

Bạc Cận Ngôn vẫn đứng ở cửa nhà gỗ, sắc mặt tái nhợt, hai tay nắm chặt

bên người.

Gã mù này có tâm mà vô sức, ha ha. Trong tay hắn và Giản Dao đều có

súng, Bạc Cận Ngôn tuỳ tiện tới gần cũng không biết giúp ai nha. Khoé
miệng Cố An cong lên, hắn thích xem dáng vẻ bất lực của King. Ví dụ như
một năm trước, ví dụ như hiện tại, ha ha...khoé mắt hắn thoáng nhìn, cách
Bạc Cận Ngôn không xa, trên mặt đất có mấy tên đàn em nằm rạp, bên
hông một người trong số đó còn có súng, nhưng chả sao hết, một kẻ mù loà
dù có thông minh tuyệt đỉnh cũng không thể nào biết được chỗ đó có súng,
cũng không có khả năng nhanh chóng lấy được khẩu súng kia.

Cố An đẩy Giản Dao ngã xuống ra, mặt nạ trên mặt chả biết rơi ra từ lúc

nào. Hắn lại ngẩng đầu nhìn toà nhà đối diện mơ hồ ánh lửa, trong lòng
sung sướng. Hắn xoay người nhặt cây súng mình làm rơi, đồng thời uể oải
nói: "King, hiện tại chỉ còn lại hai người chúng ta, đúng là tuyệt vời..."

Lời hắn nói đột nhiên dừng lại. Cái gáy bị khẽ chạm vào.

Đó là một khẩu súng lạnh như băng, chuẩn xác ngắm vào đầu hắn.

"Đúng vậy, hoàn toàn là vô cùng tuyệt vời, sát thủ mặt nạ." Giọng nói

trầm thấp như tiếng đàn violoncello truyền đến.

Cả người Cố An cứng đờ.

King...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.