ÁM LÂN - Trang 77

đến sự lỗ mãng của Phó Vĩ, kích động vết thương 'cô ta' che giấu trong
lòng. Xem trong bản ghi chép có nhắc tới, hung khí dài khoảng 20cm, rộng
khoảng 10cm, với phạm vi này chủng loại dao không hề ít, nhưng dao phay
thường dùng cũng ở trong phạm vi này. Một người giúp việc thường xuyên
quét dọn, làm việc trong nhà bếp, nếu muốn giết người, hung khí có thể sử
dụng được là gì đây? Đó là công cụ cô ta quen thuộc, thuận tay, có khả
năng nắm chắc được nhất."

"Chẳng lẽ cô ta dám để hung khí lại ở nhà bếp?" Giản Dao giật mình hỏi,

cô cũng không biết Bạc Cận Ngôn đã tìm được rồi.

Bạc Cận Ngôn im lặng một lát, cười lạnh nói: "Người thường sẽ không

làm vậy, nhất định sẽ giấu kín hoặc vứt bỏ hung khí. Nhưng thứ nhất, nếu
nhà bếp đột nhiên thiếu dao chặt xương, lại xảy ra án giết người, tất nhiên
sẽ khiến cho người khác chú ý. Cô ta là người thông minh, biết được nơi
nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. Thứ hai..." Anh ngước mắt nhìn
ánh sáng trên con dao và bộ quần áo: "Nếu cô ta thực sự thù hận tất cả, để
dao lại trong nhà bếp tiếp tục sử dụng, không phải càng khiến cho cô ta
sảng khoái sao?"

Giản Dao sửng sốt.

Con dao tẩm máu người, róc thịt người, tiếp tục nấu cơm cho người nhà

họ Diêu, cho khách hàng...

Cô chợt thấy lạnh người, ghê tởm. Còn Bạc Cận Ngôn lại ở bên đầu kia

an ủi: "Yên tâm, mấy ngày nay em đều ăn theo khẩu vị của anh ở trong
khách sạn, có lẽ chưa từng ăn thịt đâu."

Giản Dao: "...Em đương nhiên là không! Em lập tức thông báo cho

Phương Thanh mang đội đến."

"Được." Bạc Cận Ngôn đáp, "Anh ở đây..." Giọng nói của anh im bặt,

sau đó chỉ còn tiếng hít thở khàn khàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.