ÁM LÂN - Trang 82

Nhóm cảnh sát tiến vào phòng của Triệu Hà, dưới ngọn đèn sáng rực.

Diêu Viễn Qua chỉ mặc áo ngủ, mặt tái mét đứng, trên người còn có vết
máu. Vợ cả Minh Lan đứng bên cạnh ông ta, một bàn tay đỡ ông ta, tay kia
thì che mặt, còn "nhóm vợ bé" khác nhà họ Diêu đều đứng ở cửa, sắc mặt
đều rất kém.

Giản Dao vừa vào cửa đã nhìn thấy cách vị trí cửa không xa có vết máu,

con dao găm rơi xuống bên cạnh, một bãi máu trên mặt đất.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Phương Thanh dò hơi thở mạch đập cho Triệu

Hà, đã mất rồi, trầm giọng hỏi.

"Đồng...chị Đồng xông tới, giết cô ấy." Diêu Viễn Qua đáp.

"Bạc Cận Ngôn đâu?" Giản Dao vội vàng hỏi.

"Giản Dao, anh ở trong này." Một giọng nói truyền đến từ phía sau, Giản

Dao vội vàng quay đầu lại, nhìn thấy Bạc Cận Ngôn lướt qua mọi người đi
tới. Trên trán anh đã ướt đẫm mồ hôi, trên áo sơ mi cũng có mấy vết máu,
nhưng đôi mắt vẫn sâu đen như trước.

Giản Dao khẽ thở phào, có rất nhiều điều muốn hỏi, lại nhìn thấy vết

máu bầm dọa người trên cổ anh, toàn bộ lời nói đều nghẹn trong cổ họng.
Anh lại vô cùng bình tĩnh, nắm chặt tay cô, khẽ nói: "Bà Bạc, đừng lo, anh
không sao."

Lần nào cũng đều là một câu như vậy, nhưng lần này Giản Dao không

thể cười nổi.

"Tội phạm chạy lên núi rồi, hướng Tây Nam." Bạc Cận Ngôn lưu loát

nói với Phương Thanh, "Chị ta rất quen thuộc đường xá, tôi không thể đuổi
theo được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.