ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ - Trang 38

Chiếc máy bay đang sắp bị lật. Robert cố lấy lại thăng bằng, cố lấy thêm độ
cao.
- Nào, bạn thân mến, bạn có thể làm được mà. - Khuôn mặt Robert căng
thẳng. Họ đang mất độ cao quá nhiều. - Chúng ta còn bao lâu nữa hả?
Edward nhìn bản đồ bay.
- Bảy phút.
- Tôi sẽ cho cậu ăn bữa trưa nóng sốt đấy.
Robert cố hết sức để giữ chiếc máy bay bay thẳng với tất cả tài nghệ của
mình, sử dụng van dầu và bánh lái. Độ cao vẫn tiếp tục tụt xuống tới mức
báo động. Nhưng sau cùng, ở phía trước mặt, Robert nhìn thấy mặt nước
biển lấp loá của vịnh Bắc bộ.
- Chúng ta về đến nhà rồi, anh bạn ạ. - Robert nói - Chỉ vài dặm nữa thôi.
- Khủng khiếp thật. Tớ không ngờ và không biết từ đâu, hai chiếc MIG ầm
ầm lao xuống. Những loạt đạn bắt đầu xuyên vào thân Kẻ xâm nhập A-6A.
- Eddie. Nhảy dù đi! - Anh quay sang nhìn. Edward sụp người trên chiếc
dây an toàn, nửa bên phải bị xé nát, máu phun đầy khoang lái.
- Không. - Anh thét lên.
Một giây sau, Robert chợt cảm thấy đau điếng ở ngực. Ngay lập tức, bộ đồ
bay của anh ướt đẫm máu.
Chiếc máy bay bắt đầu rơi theo một hình xoắn ốc.
- Anh cảm thấy mình đang ngất đi. Với chút sức lực cuối cùng anh tháo dây
an toàn và quay sang nhìn Edward lần cuối cùng.
- Tớ xin lỗi, - anh thì thầm, rồi ngất đi và cho tới sau nầy cũng không thể
nhớ được anh đã bật dù và rơi xuống mặt nước như thế nào. Một tín hiệu
cấp cứu được phát đi và một chiếc trực thăng Vua biển SH-3A từ chiếc tàu
U.S.S Yorktown bay vòng tròn, tìm cách cứu anh lên. Ở phía xa, đội bay
nhìn thấy những chiếc tàu chiến Trung Quốc cỡ nhỏ đang lao đến, nhưng
đã quá muộn.
Khi họ mang được Robert lên trực thăng, một nhân viên y tế thoáng nhìn
thân thể dập nát của anh và nói "Lạy Chúa, thậm chí anh ta sẽ không về
được tới bệnh viện nữa".
Họ tiêm cho Robert một liều thuốc giảm đau, băng chặt lồng ngực anh lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.