ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ - Trang 90

Mothershed cần vị tu sĩ. Ông ta sẽ là nhân chứng có sức thuyết phục nhất
trong tất cả.
- Đó chính là vấn đề, - Mothershed cố thuyết phục. - Cha không thấy sao?
Đây chính là lời chứng của cha về sự tồn tại của quỷ dữ.
Và sau cùng thì vị tu sĩ đã bị thuyết phục.
- Đứng giãn ra một chút, - Mothershed yêu cầu, - để chúng ta còn có thể
nhìn thấy cái đĩa bay chứ.
Các nhân chứng sửa lại chỗ đứng.
- Được rồi. Rất tốt. Tuyệt. Giữ nguyên thế nhé, nào.
- Anh ta chụp khoảng nửa tá ảnh nữa và lấy ra một cái bút chì và một mẩu
giấy.
- Nếu như các vị ghi tên và địa chỉ lại, tôi sẽ lo để mỗi vị nhận được một
tấm ảnh.
Anh ta không có ý định gửi tấm ảnh nào đi cả đề mỗi vị nhận được một tấm
ảnh. Tất cả những gì anh ta muốn chỉ là những nhân chứng để chứng thực
mà thôi. Hãy để mặc những tờ báo và tạp chí chết tiệt kia lo chuyện đó.
Và rồi, đột nhiên, anh ta nhận thấy một vài người trong nhóm du khách kia
cũng có máy ảnh. Anh ta không thể để cho ai nữa ngoài anh ta có những
bức ảnh nầy. Chỉ có những tấm ảnh đề "Do Lislie Mothersheđ chụp" mới
được tồn tại mà thôi.
- Xin lỗi, - anh ta nói với tất cả. - Những ai trong số quý vị có máy ảnh, nếu
các vị muốn tôi sẽ chụp giúp để các vị có vài tấm trong máy của chính các
vị.
Những chiếc máy ảnh được nhanh chóng trao cho Lishe. Khi anh ta quỳ
xuống để lấy khuôn hình cho lần chụp đầu, không ai để ý thấy rằng
Mothershed bật mở buồng phim và cứ để nó hở như thế. Thế, một chút ánh
sáng mặt trời tươi đẹp nầy sẽ giúp cho nhưng tấm ảnh biến mất. Thật tệ,
các bạn của tôi, nhưng chỉ có những người chuyên nghiệp mới được phép
chớp lấy các cơ hội lịch sử của bọ.
Mười phút sau, Mothershed đã có tất cả tên và địa chỉ của đám khách du
lịch. Anh ta nhìn chiếc đĩa bay một lần cuối và phấn khởi nghĩ: Mẹ nói thật
đúng, mình sẽ trở nên giàu có và nổi tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.