ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 142

thường xuyên phải làm thêm nên cũng đã quen với việc này, chỉ có điều lúc
này Shelly gọi điện đến bảo làm thêm thì thật không thích hợp chút nào.

“Sue.”

Vừa bấm nút nghe đã thấy Shelly réo tên mình, chưa kịp chào hỏi cô

ta một tiếng thì Shelly đã nói ngay vào chủ để chính: “Đồng nghiệp Emma
ở trụ sở văn phòng Bắc Kinh của chúng ta từ chức rồi, cô ta là nhân viên
lâu năm, xin nghỉ phép quá nhiều nên thời gian bàn giao công việc đáng lẽ
là một tháng nay chỉ gói gọn trong một tuần, bộ phận Nhân sự vẫn chưa
tuyển được người, Kevin cũng bận không có thời gian tới gặp cô ta, cô sẽ
đi Bắc Kinh một tuần để nhận bàn giao công việc…”

Shelly chưa nói xong, Tô Duyệt Duyệt đã đoán ra vấn đề, Shelly muốn

mình tới đó nhận việc nhưng mình vừa chân ướt chân ráo vào JSCT, sao có
thể đi nhận bàn giao công việc chứ, người đồng nghiệp tên Emma đó mặt
mũi thế nào, ăn nói ra sao mình đều không biết, bảo mình nhận bàn giao thế
nào đây? Không đợi Shelly nói xong, Tô Duyệt Duyệt đã vội nói: “Shelly,
tôi không hiểu công việc ở trụ sở Bắc Kinh, đường đột đi như vậy, chẳng
may có sơ suất gì thì phải làm thế nào?”

“Sue, đây là cơ hội để cô rèn luyện, ai mà chẳng phải chịu áp lực chứ?

Với độ tuổi của cô và tôi hiện nay, áp lực phải lớn một chút mới đúng.”

Shelly không nói áp lực của cô lớn thế nào, chỉ lấythế của kẻ bề trên

ép buộc Tô Duyệt Duyệt kiểu gì cũng phải tới Bắc Kinh nhận công việc
bàn giao này. Cuối cùng, Shelly còn nói thêm một câu: “Cô có thể gọi điện
cho Kevin, hỏi ý kiến anh ta xem sao, nhưng trước khi anh ta đi công tác đã
trao toàn quyền giải quyết mọi việc trong bộ phận cho tôi rồi, tôi cũng là vì
nghĩ cho bộ phận. Đương nhiên, nếu cô thực sự không muốn đi, tôi cũng sẽ
không ép.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.