Trung Quốc của bộ phận Thông tin Tập đoàn JS sẽ cùng bà ta đọc lời chào
mừng trong cuộc họp cuối năm này, cùng lúc này, ông ta hẳn cũng sẽ mang
đến JSCT một âm mưu, bà ta cùng phe cánh phải ứng phó thế nào trước
cuộc chiến cam go này, đó mới là “nhiệm vụ cấp bách” nhất.
Sau khi cuộc nói chuyện trong phòng họp M kết thúc, Tô Duyệt Duyệt
một mình xuống lầu trốn vào một ô trong nhà vệ sinh, cô càng nghĩ trong
lòng càng cảm thấy bứt rứt, khó chịu. Còn nhớ lúc đầu, cô đã hứa hẹn trước
Tống Dật Tuấn là sẽ làm tốt công việc được giao như thế nào, nhưng tại sao
lại để xảy ra sai sót này chứ? Hôm nay, sự việc rắc rối đến mức phải để
Tống Dật Tuấn tới “thu dọn”! Nghe những lời nói vừa rồi giữa Tống Dật
Tuấn và Chu Hâm, mặc dù chưa đến nỗi gay gắt nhưng cũng có thể thấy
anh ta đã vì mình mà chống đối lại sếp. Như vậy, không biết mình có làm
ảnh hưởng đến tương lai ở JSCT của Tống Dật Tuấn không nhỉ?
Càng nghĩ, cô càng cảm thấy rối bời, suy nghĩ cứ quấn chặt trong đầu
như một mớ bòng bong khiến cô không sao chịu nổi, nước mắt rơi lã chã.
Rất nhiều người ra ra vào vào nhà vệ sinh, thỉnh thoảng lại có người trách
móc cô chiếm dụng ô vệ sinh lâu quá, nhưng chủ yếu vẫn là tiếng cười nói
vui vẻ của mọi người, có người bàn luận xem tập thể nào xuất sắc nhất năm
nay, cũng có người bàn luận về món quà bí mật trong trò rút thăm trúng
thưởng vào buổi tối, có người lại nói đến việc tối nay sẽ có một vị khách bí
mật, không biết là ai?
Khi mọi người đã đi hết, Tô Duyệt Duyệt quệt nước mắt, chuông điện
thoại reo lên một tiếng, đó là tin nhắn của Vu Tiểu Giai, cô ấy nói xe đã sắp
chạy rồi. Tô Duyệt Duyệt biết với bộ dạng này mà đi xuống chắc chắn sẽ bị
mọi người vặn hỏi, đành phải nói rằng mình đang bận việc nên đến muộn
một chút. Khi đi ra khỏi nhà vệ sinh, Tô Duyệt Duyệt cúi đầu, bước liền hai
bước, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một đôi giày da bóng loáng, vừa
ngẩng lên, chủ nhân của đôi giày đó đã đưa cho cô chiếc khăn tay và nói:
“Lau đi!”