ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 403

“Sao? Em sợ à?”

Tống Dật Tuấn không hiểu, cho rằng Tô Duyệt Duyệt sợ nhưng cô lắc

đầu, điện thoại lại reo vang, lần này là Vu Tiểu Giai gọi, giọng nói nhỏ tới
mức giống như thì thầm, dường như có bí mật gì đó.

“Này, điện thoại của cô đã nhận được tin nhắn MMS chưa?”

Tô Duyệt Duyệt chau mày, không biết nói gì, Vu Tiểu Giai thấy cô

không phản ứng, vội nói với giọng thần bí: “Vừa rồi điện thoại tôi nhận
được một tin nhắn MMS, bên trên còn có liên kết, là wordpress.”

“Vậy thì sao chứ?” Tô Duyệt Duyệt không hiểu hỏi lại, vừa hay lúc

này chuông điện thoại của Tống Dật Tuấn cũng reo lên nhưng chỉ nói hai
ba câu thì thấy Tống Dật Tuấn đứng phắt dậy, ném mạnh điện thoại xuống
đất, người xung quanh thấy vậy đều ngạc nhiên sửng sốt, còn nhân viên
phục vụ đang bê cà phê tới giật mình khiến cà phê sánh ra ngoài.

“Có chuyện gì vậy? Cô đang ở đâu? Sao ầm ĩ thế?” Vu Tiểu Giai nghe

thấy tiếng ồn ào trong điện thoại bèn hỏi Tô Duyệt Duyệt nhưng không ngờ
Tô Duyệt Duyệt đã để điện thoại vào túi, tiến về phía Tống Dật Tuấn hỏi
xem xảy ra chuyện gì. Một người đàn ông bình thường ôn tồn, hòa nhã là
thế, bỗng chốc trở nên giận dữ, mặt đỏ phừng phừng, nghiến răng ken két,
có vẻ như hỏa khí đang cuồn cuộn chảy trong lồng ngực.

“Dật Tuấn!”

Tô Duyệt Duyệt giúp Tống Dật Tuấn nhặt điện thoại lên, tuy không

biết đã xảy ra chuyện gì nhưng đối với anh, điện thoại là một vật vô cùng
quan trọng, giá trị của nó thì không tính đến, chỉ tính riêng dữ liệu trong đó
cũng đã không thể tùy tiện vứt bỏ. Xin nhân viên phục vụ một cốc nước
ấm, cô đưa cho Tống Dật Tuấn, nói: “Uống một chút đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.