ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 77

“Vâng, đã qua mấy buổi tập huấn, giờ cũng đến lúc bắt tay vào làm

rồi, có điều tôi chưa từng thao tác SAP trong hệ thống chính thức, không
biết liệu có vấn đề gì không.”

“Cô, thông minh, cẩn thận một chút, sẽ không sao.”

Doanh Thiệu Kiệt động viên Tô Duyệt Duyệt, sau đó, hai người

chuyển sang chủ đề khác trò chuyện rôm rả, cho đến khi tới vườn hoa Mỹ
Lệ, Doanh Thiệu Kiệt mới ký vào bản “hợp đồng đi chung xe”. Tô Duyệt
Duyệt cầm lấy bản hợp đồng của mình còn Doanh Thiệu Kiệt lại đặt bản
hợp đồng lên xe, sau đó hai người nói lời tạm biệt, ai về nhà nấy.

Ăn tối xong, Tô Duyệt Duyệt đang xem ti vi, chợt điện thoại đổ

chuông, giai điệu ngân vang: “Đừng xem tôi chỉ là một con cừu, sự thông
minh của loài cừu thật khó tưởng tượng, trời có cao tới đâu, tình cảm cũng
vô cùng dạt dào…” Nhìn vào màn hình hiển thị thì ra là Mèo con, cô liền
cho tiếng ti vi nhỏ lại, bấm nút nghe, nói: “Người đẹp Mèo con tìm mình
đấy à?”

“Mình chán quá nên gọi điện cho cậu.”

“Mình không đi lượn lờ nữa đâu, sau khi phải trả tiền nhà, tiền đi xe

chung, mình quyết định ba tháng tới sẽ không lượn lờ phố xá gì hết.” Mặc
dù Mèo con còn chưa lên tiếng, Tô Duyệt Duyệt đã biết tỏng ý đồ của bạn.
Sau khi tốt nghiệp, Mèo con lấy chồng ngay nên chẳng còn tinh thần phấn
đấu hay lý tưởng cao xa như khi còn ngồi trên ghế giảng đường. Mặc dù
cuộc sống hiện thực khó khăn chồng chất khó khăn nhưng ít ra Tô Duyệt
Duyệt vẫn có thể dũng cảm lăn lộn trong sóng gió, Mèo con thì khác, cô ấy
đã an phận, quen với cuộc sống hưởng thụ, lâu dần cảm thấy nhàm chán.
Mỗi khi chán chường cô ấy lại muốn dạo phố mua sắm. Trước đây, lần nào
Tô Duyệt Duyệt cũng hưởng ứng đi cùng, dù không phải lần nào cũng mua
đồ nhưng thỉnh thoảng cũng tiêu pha chút đỉnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.