Phùng Huyên sinh ra trong thành phố, nhưng gia cảnh rất khó khăn.
Bố của cô là một người đàn ông vừa cố chấp vừa chả có tài cán gì, lúc nào
cũng muốn làm ăn nhưng toàn thua lỗ, tới mức mẹ của Phùng Huyên không
chỉ phải nuôi cả nhà, mà còn phải gắng sức trả tiền cho ông ta.
Khi Phùng Huyên học năm nhất Trung học, bố cô thế chấp nhà để vay
tiền, lại bị người ta lừa hết. Từ đó cả gia đình họ chỉ có thể thuê nhà sống
qua ngày. Ngặt nỗi lúc Phùng Huyên lên năm ba Trung học, mẹ cô lại phát
hiện ra bệnh thận.
Mẹ của Phùng Huyên vẫn luôn giấu cô chuyện này, vẫn làm công
kiếm tiền như bình thường. Nhưng dẫu sao Phùng Huyên vẫn hiểu hoàn
cảnh nhà mình, lúc điền nguyện vọng đã điền vào khoa nông nghiệp của
Đại học Z, vừa có học phí thấp lại còn có trợ cấp.
Theo ý của Phùng Huyên thì sau khi vào Đại học, dựa vào cái mác
sinh viên trường Đại học Chiết Giang của mình sẽ có thể đi dạy thêm kiếm
tiền, cộng thêm khoản vay trợ cấp học tập, về cơ bản cũng không tiêu tiền
của mẹ mình. Nhưng cô không ngờ, sau khi mình thi Đại học xong thì mẹ
cũng không chịu đựng được nữa, sau đó đổ bệnh.
Phùng Huyên đã từng định từ bỏ học hành, kết quả Hàn Trọng Viễn
tìm được cô.