ĂN THỊT CHI LỮ (CUỘC HÀNH TRÌNH ĂN THỊT) - Trang 173

hơi. Nàng thấy Tầm Hương còn đứng hầu một bên liền nhân tiện nói: “Ta
còn muốn ngâm mình một hồi, ngươi cũng thoải mái đi đi.”

Nhóm cung tì cũng được ban cho một chỗ ôn tuyền nho nhỏ, Tầm

Hương biết thái hậu luôn đối xử tốt với hạ nhân liền cao hứng phúc thân:
“Nô tì tạ ơn thái hậu.”

Thấy Tầm Hương nhẹ chân nhẹ tay lui xuống, Diệp Huyên nhắm mắt lại,

ngâm mình trong ôn tuyền nhắm mắt dưỡng thần. Nhiệm vụ liên tục không
ngừng khiến cả thể xác lẫn tinh thần của nàng đều rất mệt mỏi, nghĩ đến
Tiêu Diệp, Diệp Huyên lại cảm thấy đau đầu. Nàng dứt khoát cái gì cũng
không suy nghĩ, ở trong hơi nước lượn lờ, tinh thần ngày càng mơ hồ, kìm
lòng không được ngủ thiếp đi.

Trong lúc mê man, Diệp Huyên cảm thấy có vật gì đó nóng rực cọ lên

người mình. Cảm giác có chút cứng rắn, lại có cái gì đó ướt át cọ đến cọ đi
trên cổ mình. Nàng mở choàng mắt, khuôn mặt tuấn tú của nam nhân đã
gần trong gang tấc. Hắn dường như đã uống say, hai mắt nửa khép nửa mở,
mùi rượu trên người hắn xộc vào mũi Diệp Huyên, khiến nàng cảm thấy
khó chịu.

Người này đương nhiên là Tiêu Diệp.

Diệp Huyên nhất thời ngây dại, Tiêu Diệp có một chỗ ôn tuyền khác để

sử dụng, hắn làm sao lại đến đây? Cung tì nội quan bên người hắn đâu, để
hoàng đế say khướt đi loạn một mình, lại còn xông vào nơi của thái hậu.

Vấn đề quan trọng hơn là, Tiêu Diệp có lẽ là trượt chân ngã vào đây,

quần áo vẫn mặc nguyên trên người, nhưng đều đã ướt đẫm. Quần áo mùa
hạ vốn đơn bạc, vải vóc lại dính sát lên cơ thể Tiêu Diệp, Diệp Huyên có
thể nhìn thấy rõ ràng cơ ngực cân xứng của hắn, vùng bụng bằng phẳng,
thắt lưng hẹp mà hữu lực, còn có vật dưới háng đã ngẩng cao đầu nhô ra
của hắn cũng không thể bỏ qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.