ĂN THỊT CHI LỮ (CUỘC HÀNH TRÌNH ĂN THỊT) - Trang 380

này dùng để làm gì. Nàng nhịn không được mà đỏ mặt, hung ác phỉ nhổ Tô
Tuyển một ngụm: “Đại lưu manh, huynh đừng hòng lại lấy thứ đó đến giày
vò ta.” Nàng trăm triệu lần cũng không ngờ tới, Tô Tuyển lại đi khắc ra
một căn dương vật giả.

Nói là dương vật giả, nhưng thực ra nhìn qua cũng không khiến người ta

hiểu lầm lắm. Nếu không dùng vào mục đích này, thì nó đơn giản cũng chỉ
là một căn mộc côn mà thôi. Hắn trơ mặt cọ đến bên người Diệp
Huyên:“Nương tử, dương tinh của ta không thể lãng phí a, dùng căn mộc
côn này tắc lại huyệt khẩu, chắc chắn không lạnh lẽo giống như cái chày
kia.” Vẻ mặt hắn vô cùng nghiêm túc, nếu không phải khóe mắt hắn vẫn
liếc nhìn về nơi giữa hai chân của nàng, Diệp Huyên đúng là không thể
nhìn ra được đằng sau cái vẻ mặt thuần lương này của hắn là một con sói ba
đuôi.

Diệp Huyên không khỏi buồn cười, đại ngu ngốc, còn ở trước mặt mình

trưng cái vẻ nhỏ nhen. Nàng nhớ lại lúc ở trên thuyền Huyền Nữ giáo, hắn
vừa ngây thơ vừa ngại ngùng, cho nên mới bị Diệp Huyên quyến rũ vô
song đùa giỡn xoay quanh. Bây giờ hai người lại có xu thế ngược lại, đôi
mắt hạnh của nàng lấp lánh đảo quanh, nàng cũng không thể để cho Tô
Tuyển coi thường.

”Tướng công...” Cách xưng hô khiến lòng Tô Tuyển khẽ tê dại từ môi

Diệp Huyên nói ra, đầu ngón tay của nàng vuốt nhẹ lọn tóc mai bên vành
tai, nàng trừng mắt nhìn Tô Tuyển, “Ta không muốn ăn cái căn mộc côn
này đâu.”

Nàng khe khẽ nói nhỏ, một chữ “ăn” kia giống như được nàng cố tình

ngâm nga, cổ họng Tô Tuyển khô khốc, côn thịt đã sớm trướng lên đau
đớn, dường như muốn đỉnh phá quần. Nam nhân ghé vào bên tai Diệp
Huyên nói, giọng hắn khàn khàn: “Vậy nàng... muốn ăn cái loại gậy nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.