"không, ưm... ưm a..." Diệp Huyên trả lời đứt quãng, "khôngđau... a a...
Rất sướng,mộtchút... cũngkhôngđau..."
"Vậy là tốt rồi." Hạ Hoài Cẩn nắm chặt thắt lưng Diệp Huyên, sau đó,
tần suất đâm chọc của gậy thịt đột nhiên nhanh hơn. Quy đầu to lớn chọc
thẳng về phía trước, nhiều lần đụng phải hoa tâm non nớt củacô. Hạ Hoài
Cẩn liên tục cắm rút, hoa tâm củacôbị đụng đến nỗi mềm nhũn, cuối cùng
phun ramộtcỗ dâm thủy, Diệp Huyên run rẩy đạt cao trào.
"khôngcần,khôngcần..."côđong đưa thân thể, hùa theo động tác đâm lên
của Hạ Hoài Cẩn mà nhấp nhô lên xuống.côcũngkhôngbiết là do khối thân
thể này quá nhạy cảm hay là do Hạ Hoài Cẩn cắm quá mạnh quá sâu
màcôdùđãbị làm đến cao tràomộtlần nhưng giờ vẫn hưng phấn phối hợp
động tác củaanh, "Quá lớn a... Nhanh lên... Ưm, chọc đến hoa tâm rồi a...
ưm, a... Đừng, sâu quá... Đừng.... A..."côrên rỉ lộn xộn, vì quá mức hưng
phấn màkhôngbiết bản thânđangnóicái gì.
Giọngnóiquyến rũ, từ ngữ dâm đãng càng kích thích Hạ Hoài Cẩn càng
thêm dũng mãnh,anhnâng thắt lưng Diệp Huyên lên, hơn phân nửa gậy thịt
đều lui ra ngoài hoa huyệt nóng, ẩm rồi khi thẳng lưng đâm gậy thịt lên
tayanhcũng nhấn cả ngườicôxuống theo. "A!" hoa huyệt nuốt trọn gậy
thịt,âmhộ đánh mạnh lên bụng dưới củaanh, hai túi tinh hoàn bên dưới cũng
nảy theo.
"Đừng mà, đừng mà..." Diệp Huyên hốt hoảng, "Muốnđi... A..."côbị làm
đến nỗinóicũngkhôngnên lời.
"Nhanh như vậyđãmuốn rồi?" Hạ Hoài Cẩn thấp giọng cười, trong mắt
thấp thoáng ý cười, "khôngphải emnóithích làm tình với tôi sao?"
Biếtrõchuyện này là sai trái nhưng trong ngườianhgiống như cómộtsức
mạnh thôi thúcanhphá tan giới hạn của chính mình, "Ít nhất phải làm đến
khi tôi bắn ra chứ!"