ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 447

Phỉ Minh Sâm đọc tin nhắn mà Cố Lâm gửi tới, đang nghĩ nên phản

hồi ra sao thì Cố Lâm lại đánh thêm một chuỗi dài nữa.

"Về sau cậu thật thà chút cho tôi! Bên phía Tịnh An tôi vừa đả

thông tư tưởng rồi, tôi cũng sẽ tới nói chuyện với mẹ của cô bé, nếu
cậu dám làm loại chuyện đó thì tôi sẽ không tha đâu!"

Nhìn đoạn tin đầy chữ của Cố Lâm, dù chỉ qua màn hình cũng đủ

khiến Phỉ Minh Sâm ngửi ra được mùi vị hăng tiết, thiếu điều thêm
nốt một câu "Thằng ranh con." ở cuối câu nữa.

Phỉ Minh Sâm thì thầm lẩm bẩm, thầy Cố này bình thường trông có

vẻ lịch sự điềm tĩnh, ai ngờ tính khí cũng khá bùng nổ ấy chứ nhỉ.
Loại tính nết trong ngoài bất đồng thế này lại có vẻ hơi giống Lục
Tịnh An.

Cậu ngồi ở mép giường nhìn chằm chằm điện thoại, lỗ tai hơi ửng

hồng.

Đọc qua bài đăng trên tài khoản WeChat công khai kia rồi cho nên

cậu đương nhiên biết "loại chuyện đó" mà Cố Lâm nói là ngụ ý chỉ gì.

Phỉ Minh Sâm nhớ lại khung cảnh sau khi hôn Lục Tịnh An, buổi

tối kiều diễm tựa như giấc mơ, mà những điều hoang đường trong cơn
mơ ấy một khi đã muốn thì có thể nhớ lại rất rõ ràng.

Khó khăn lắm Phỉ Minh Sâm mới quên được, vậy mà Cố Lâm thì

hay rồi, tự dưng gợi mở lại.

Cậu vuốt cằm, nhìn chằm chằm vào tin nhắn mà Cố Lâm gửi tới,

không hiểu sao cứ thấy kỳ lạ ở đâu đó.

Có thể nhận ra được sự quan tâm mà Cố Lâm dành cho Lục Tịnh

An, ban đầu Phỉ Minh Sâm còn nghi ngờ Cố Lâm muốn ngấp nghé
Lục Tịnh An, nhưng nghe giọng điệu này, rồi cả cái cách Cố Lâm gửi
tài khoản WeChat cho cậu, thì cậu lại không cảm thấy giống như mình
suy nghĩ.

Đợi đã, bà ngoại của Tịnh An, hình như cũng họ Cố?
Trong chớp mắt, Phỉ Minh Sâm đã nắm bắt được manh mối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.