ẲNG, ẲNG, PHU QUÂN LÀ TRUNG KHUYỂN - Trang 142

Ai, ai ai, cũng không đúng. Tiểu Thất đối với hắn phát hỏa, kia giải

thích rõ hắn trọng yếu! Cố Diễn lập tức lại tâm hoa nộ phóng.

Nhìn hắn lại nhíu mày lại ngây ngô cười, Tiểu Thất vỗ trán, nàng thật

không biết, mình sao lại đi so đo cùng một con chó, nhưng... nhưng vẫn
còn tức giận, khó mà bình ổn a!

Nàng nghiêm mặt, trừng mắt nhìn Đại Bạch, muốn tha thứ, nhưng lại

cảm thấy tức giận. Không tha thứ, lại cảm giác mình giận một con chó,
thực tại mất mặt, rối rắm như vậy, nàng cũng không biết như thế nào cho
phải.

Cố Diễn thấy bộ dạng Tiểu Thất kỳ dị, nhịn không được nói: “Ngươi

làm sao vậy?”

Tiểu Thất mếu máo: “Tức giận!”

“Vì cái gì tức giận a! Ta cũng không đi lạc.”

“Chẳng lẽ ngươi không có đi lạc ta lại không thể tức giận sao? Ngươi

nói ngươi, ngươi làm sao lại muộn như vậy mới về, ngươi biết ta lo lắng
cho ngươi ra sao? Ngươi biết ta nghĩ đến những tình hình đáng sợ gì
không? Ta sợ ngươi bị người phát hiện, ngươi một con chó quái dị, nếu như
bị người phát hiện biến thành người, như vậy mọi người sẽ không bỏ qua
cho ngươi? Sợ là trực tiếp liền cho ngươi là yêu quái mà thiêu chết ngươi.
Hảo, lui một bước mà nói, nếu như ngươi không có bị người phát hiện là
chó, như vậy ngươi một người nam tử, tự tiện xông vào am ni cô, ngươi
làm sao giải thích cho rõ ràng? Ngươi có biết ta rất sợ hay không a! ~ ngươi
đã mất tích một lần, ta cũng không muốn ngươi lại lạc một lần. Bản thân
mình là một con chó, sống thế nào a!” Tiểu Thất tức giận gầm thét.

Cố Diễn: “Đừng tức giận!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.