ẲNG, ẲNG, PHU QUÂN LÀ TRUNG KHUYỂN - Trang 185

kinh, đều nên ở trong phòng, ngươi như vậy, còn có thể rám đen, sẽ không
phải là có cơ hội, chính là cả ngày chạy chơi chứ?"

Trong lời nói có quở trách rõ ràng.

Tiểu Thất vội vàng bẩm: "Thưa tổ mẫu, Tiểu Thất lên núi là vì cầu

phúc cho phụ thân, làm sao sẽ chạy loạn khắp nơi đây, hơn nữa nơi đó là
Phật môn thánh địa, các vị đại sư cũng không phải người thường. Tiểu Thất
vạn không dám nơi nơi làm loạn. Nếu như thật sự làm loạn, sợ là sẽ làm
mất mặt Trịnh gia. Tiểu Thất mặc dù tuổi còn bé, những đạo lý này còn
hiểu."

Một phen giải thích của nàng quả nhiên làm cho sắc mặt Trịnh lão phu

nhân dễ nhìn vài phần, dù là như vậy, bà vẫn hỏi: "Vậy sao lão thân nghe
nói, ngươi ban ngày hay chạy chơi sau núi?"

Tiểu Thất không cần suy nghĩ nhiều cũng biết, người nói lời này tất

nhiên là Tĩnh Xu. Nghĩ đến chỗ này, nàng không chút do dự quỳ xuống,
nước mắt lưng tròng cắn môi nói: "Tiểu Thất rời nhà, thập phần tưởng niệm
cha mẹ, càng thêm nhớ đến bệnh tình của phụ thân, vốn dĩ lúc ở trong phủ
mỗi sáng sớm ta sẽ ra vườn hoa hái một ít hoa phụ thân thích, mặc dù đi An
Hoa Tự cầu phúc, nhưng thói quen này ta cũng không có thay đổi. Mỗi
ngày cứ theo lẽ thường hái chút ít hoa để ở trong phòng, như vậy sẽ có cảm
giác như còn trong phủ. Nhưng mỗi sáng sớm ta phải đi niệm kinh, đương
nhiên không thể đi hái hoa, nên không câu nệ thời gian, nhân lúc rãnh rổi sẽ
đến hậu sơn hái chút ít hoa dại, cơ hồ mỗi ngày đều không quên."

Trịnh lão phu nhân sắc mặt tốt lên rất nhiều, "Ngươi đứa nhỏ này,

cùng lắm chỉ hỏi một chút, vì sao lại khóc."

Tiểu Thất ủy khuất: "Tiểu Thất chỉ là muốn nói đến một chuyện khác.

Nghĩ đến chuyện ra hậu sơn, tất nhiên là Lục tỷ tỷ nói." Nàng liếc Tĩnh Xu
một cái, không để cho Tĩnh Xu có cơ hội nói chuyện, tiếp tục nói: "Khởi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.