ẲNG, ẲNG, PHU QUÂN LÀ TRUNG KHUYỂN - Trang 198

Tiểu Thất chống nạnh, "Ngươi dẫn ta đi, ta giúp ngươi dạy dỗ hắn,

người nào a, hư hỏng như vậy, ngươi một nam hài đẹp mắt như vậy lại dám
bắt nạt a. Bây giờ sao lại nhiều người xấu như vậy a. Nguyên một đám,
không biết là bị cái bệnh gì, cả ngày không có gì làm, chỉ muốn bới lông
tìm vết khi dễ người khác."

Tiểu Thất phẫn nộ.

Cố Diễn nghe ra hàm nghĩa trong lời nói của nàng, suy nghĩ một chút,

nói: "Cũng có người khi dễ ngươi?"

Tiểu Thất kiêu ngạo ngửa đầu: "Làm sao có thể, ai dán khi dễ ta. Ta

mới không phải quả hồng mềm đâu!"

Này trong phủ đối chọi gay gắt với Tiểu Thất, tất nhiên là Lục tiểu thư

Tĩnh Xu.

"Là nữ nhân xấu có đúng hay không? Nữ nhân xấu đến chùa ấy." Cố

Diễn cố làm ra vẻ ngây thơ.

Tiểu Thất dừng một chút, lập tức không được tự nhiên nói: "Ta cũng

không có thua. Ta đã sớm nghĩ kỹ ứng đối thế nào, quả nhiên, nàng ta trở
lại cáo trạng. Thật là một người đáng ghét!"

Hai người sóng vai ngồi ở trên bậc thang, Đại Bạch tựa đầu trên vai

Tiểu Thất, "Tiểu Thất đừng để ý tới nàng ta, thả chó cắn nàng ta."

Tiểu Thất hì hì một tiếng bật cười, nàng chọc mũi Đại Bạch, sẵng

giọng: "Ngươi không phải là cẩu sao? Hay là ta thả ngươi đi ra ngoài cắn
nàng? Ách... Ngươi đẹp mắt như vậy, còn chưa biết là ai thua thiệt ai! Đại
Bạch của chúng ta, mới không thèm cắn linh tinh."

Cố Diễn hé miệng, nở nụ cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.