Tiểu Thất không cần suy nghĩ: "Không thích!"
Cố Diễn đột nhiên liền nở nụ cười, ngươi xem, Tiểu Thất chính là
khẩu thị tâm phi như vậy, hắn đã sớm phát hiện, Tiểu Thất là một cô nương
khẩu thị tâm phi, mặc dù nàng nói một tràng như thế, nhưng là trong ánh
mắt vẫn còn mang theo khát vọng, hắn tuyệt đối không có nhìn lầm, chính
là "Khát vọng", khát vọng hắn nói ra phản bác, khát vọng hắn có thể chân
chính khiến nàng bỏ xuống tất cả.
Cố Diễn nhìn trời, "Ẳng ư ~!"
Tiểu Thất rơi hắc tuyến: "Ngươi vẫn chưa xong a!"
Cố Diễn nháy mắt, hắn là hảo tâm a, hảo tâm làm cho Tiểu Thất không
khẩn trương như vậy, nàng hết tất cả cũng không có lĩnh hội ý tứ của hắn,
thực là một cô nương ngốc!
"Ta thích nàng, không phải là bởi vì chỉ gặp nàng một lần." Cố Diễn
trịnh trọng nói.
Tiểu Thất: "A?" Khó hiểu.
Cố Diễn cúi đầu vặn ngón tay, khẩn trương nói: "Cái kia, không phải
là lần đầu tiên ta gặp nàng. Lần đầu tiên ta gặp nàng đến lúc giả Đại Bạch
đến bên cạnh nàng, đã rất nhiều năm."
Tiểu Thất thoáng cái bị hù sợ, nàng há to miệng: "Cái gì?"
Cố Diễn ngẩng đầu ngắm nàng một cái, một lần nữa cúi đầu: "Ta nói
lần đầu tiên gặp nàng là từ thật lâu trước đây. Nàng không có nghĩ qua sao,
vì cái gì ta làm bộ Đại Bạch có thể lừa gạt được nàng?"
Tiểu Thất lặp lại lời của hắn: "Vì cái gì?"