ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 209

Serge Anne Golon

Angiêlic và tình yêu

Chương 20

Và chàng kia, khuôn mặt tối đen dưới chiếc mặt nạ, vì thế mà mọi người
vẫn gọi chàng là con người thép, chàng hiện ra trong ánh sáng ban mai nhợt
nhạt, phơ phất làn khói mỏng của những ngọn đèn vừa mới tắt.

Sự xuất hiện đường đột của ông làm đám hành khách lo lắng. Họ đều vừa
mới thức dậy sau một giấc ngủ chập chờn, nặng trình trịch. Họ thấy rét. Lũ
trẻ ho và răng va vào nhau lập cập.

Các thủy thủ đều mang sùng, đứng vây bọc xung quanh Rescartor.
Ông đưa mắt nhìn lướt qua những người di tản, cái nhìn hình như sắc nhọn
hơn được phóng ra từ các khe hở của chiếc mặt nạ.

Tất cả mọi người! Tôi mời các vị tập hợp lại và lên hết cả trên boong.
- Ông cần gì chúng tôi? – Ông Manigô vừa hỏi vừa cài cúc chiếc áo
rơđanhgốt nhầu nhèo.
- Các vị sẽ được biết ngay bây giờ. Tôi yêu cầu các vị đứng xếp hàng ở
đằng kia.
Ông bước lên khoang để nhìn mấy người đàn bà. Đến trước là bà Sara
Manigô, ông trút bỏ bộ dạng cứng cỏi của mình và cúi chào rất lịch sự.
- Thưa bà, tôi cũng bắt buộc phải mời bà vui lòng đi với chúng tôi, cả bà
nữa, thưa bà – ông nói thêm và quay về phía bà vợ ông làm giấy.
- Được thôi, tôi đi ngay ấy mà – bà Manigô vừa nói một cách quả quyết
vừa trùm đầu bằng tấm khăn choàng đen. Nhưng tôi muốn được biết ông
giành cho chúng tôi những điều gì đấy ạ.
- Không có gì dễ chịu đâu, tôi khẳng định với bà như vậy. Tôi là nười đầu
tiên bực mình về chuyện này, nhưng dầu sao cũng phải giới thiệu với các
vị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.