ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 173

Vua nước Pháp tạo ra, và may thay còn được tiếp tục bởi muôn ngàn khổ
nhục trong cuộc chạy trốn.
Apđen mecrát làm tỉ mỉ công việc của mình như một người thợ kim hoàn ả
rập. Ông lão nói: “Chẳng mấy chốc mà dáng đi của ông bắt các ông hoàng
ngạo nghễ nhất của Tây ban nha phải kính nể…”.
Quá mệt mỏi Giôphrây đờ Perắc không hỏi gì nhiều. Cũng may nhà thông
thái Ả rập có một bộ óc hết sức tinh tế, đã hiểu được người bệnh của mình
cho dầu có những hàng rào của hai nền văn minh ngăn cách họ. Cả hai đều
cố gắng xích lại gần nhau. Vị đạo sĩ nói thông thạo tiếng Pháp và Tây ban
nha. Còn vị bá tước Tuludơ có sẵn những kiến thức cần thiết về thế giới Ả
rập mà ông hoàn thiện rất nhanh.
Bao nhiêu thời gian đã lặng lẽ trôi đi như thế trong tòa lâu đài ở Magrep?
Cho đến tận bây giờ ông cũng không biết. Nhiều tuần lễ? Nhiều tháng? Một
năm?...Ông không tính nữa. Thời gian phụ thuộc vào bước đi của ông.
Không một tiếng động nhỏ lọt đựoc vào tòa lâu đài đóng kín, nơi chỉ có
những người giúp việc được dạy dỗ cẩn thận lướt đi một cách lặng lẽ. Thế
giới xung quanh dường như không còn nữa. Dĩ vãng vừa qua với bóng tối
và lạnh lẽo của ngục thất, mùi hôi thối của Pari hay nhà tù khổ sai mờ nhạt
đi trong tâm khảm nhà quý tộc nước Pháp, đến nỗi nó chỉ còn xuất hiện
dưới dạng một cái gì thô bỉ huyễn hoặc sinh ra từ những cơn ác mộng của
người ốm.
Hiện thực rõ ràng nhất là khoảng trời màu xanh đen, hương thơm của hoa
hồng ngaò ngạt trong ánh sáng ban ngày, dịu dàng lúc hoàng hôn, hòa
quyện với hương thơm của hoa trúc đào, và thỉnh thoảng của hoa nhài nữa.
Ông vẫn đang sống!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.