ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 192

mình nhưng anh gần như chẳng chọn gì, chỉ mua cho cô và Dược Dược.
Thấy một chiếc móc chìa khóa anh bỗng quay lại hỏi cô, “Cái này đẹp
không em? Cái này có được không?”

Cốc Tử chau mày kéo anh ra ngoài, “Anh định thay hết đồ của em thành

đồ anh tặng mới vừa lòng hả?” Anh sắp đi rồi, những thứ còn lại phỏng có ý
nghĩa gì?”

“Thế em bảo anh phải làm sao?” Hạ Dữ Quân hơi gầm lên đầy bất lực

nhưng rồi nhanh chóng quay đầu đi, sau khi trấn tĩnh một hồi lại cầm tay
Cốc Tử kéo đi, “Chúng ta đi thôi!”

“Này, anh đừng có kích động.” Cốc Tử vùng vằng.

Hạ Dữ Quân hình như nổi giận thật, anh chẳng nói chẳng rằng, đẩy Cốc

Tử vào trong xe rồi cứ thế lái hơn một tiếng đồng hồ. Nơi anh đưa cô đến là
một khu biệt thự ở ngoại ô mang dáng dấp kiến trúc cổ điển của Pháp, bên
ngoài là tường màu vàng hồng nhàn nhạt, mái ngói màu đỏ, dưới ánh nắng
của buổi sớm đông trông vô cùng hoành tráng. “Anh là dân kiến trúc mà!
Căn nhà này đã tốn rất nhiều mồ hôi cũng như tâm huyết của anh, còn tốt
hơn căn mà Cố Triết Xuyên tặng Tiếu Tiếu. Nội thất cũng được hoàn thiện
trang hoàng đầy đủ rồi, anh muốn tặng nó cho em. Em đồng ý nhận tấm
chân tình này của anh nhé!”

“Không!” Tuy rằng đã bị mê hoặc và choáng váng trước vẻ đẹp của căn

biệt thự cùng không gian dễ chịu xung quanh, thế nhưng Cốc Tử vẫn không
cho phép mình nhận.

“Anh ghét em như vậy, lúc nào cũng từ chối anh. Anh cũng ghét chính

mình, vốn biết là không thể nhưng vẫn chuẩn bị tất cả cho tươm tất thì mới
hài lòng. Vì thế lần này anh quyết định rời xa em, tới một nơi thật xa.
Người như anh đâu phải khó khăn gì để tìm một người phụ nữ cho mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.