ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 481

Hình như Trịnh Dư Trạch ở phía trước cũng đồng thời nhận được tín

hiệu, như chim sợ ná đột nhiên quay đầu, nhanh chóng lao vọt ra từ con
đường xếp hàng rộng rãi.

Triệu Tấn Dương chửi một câu, đạp chân ga đánh vô lăng, chiếc Toyota

màu đen kia tông vào đầu xe của Triệu Tấn Dương, xe liền văng ra.

Trịnh Dư Trạch đã phát giác ra khác thường, nhanh chóng quay xe lại lao

về phía trước, lần này mục tiêu trúng phải người ngồi bên ghế phụ, xe của
Triệu Tấn Dương văng xa như cá nhảy lên bờ, gắng gượng lắm mới để lại
được nửa đường.

"Mẹ nó!" Triệu Tấn Dương lại đưa mắt nhìn Diệp Trí Viễn, cậu ta linh

hoạt nghiêng người, tránh để đại bộ phận cơ thể bị đụng, nhưng sắc mặt
vẫn đau đớn.

Triệu Tấn Dương không kịp quan tâm, phát hiện xe đã tắt máy, thử gì

cũng không được... dù sao cũng là chiến xa trong đơn vị trải qua trăm trận,
không chịu thêm giày vò nổi nữa.

Vào khoảnh khắc lửa đốt lông mày, anh lập tức quyết định bỏ lại xe.

Xe Trịnh Dư Trạch đang định đẩy trở ngại cuối cùng ra, Triệu Tấn

Dương đẩy cửa xuống xe, còn không kịp đóng cửa lại đã lao nhanh hai
bước thành một, như con báo săn mồi nhảy lên mui xe của chiếc Toyota
màu đen, chụp lấy hai cần gạt nước.

Hai người trong xe bỗng bị một bóng đen như nhện bao lấy, trên mặt đầy

kinh ngạc.

Triệu Tấn Dương kẹp chặt khe hở, mò dùi cui toan đập vào kính chắn

gió. Nhưng Trịnh Dư Trạch nhanh chóng phản ứng đánh vô lăng rẽ trái,
Triệu Tấn Dương như miếng thịt muối bị gió mạnh quất qua, hai chân soạt
ngã ra ngoài, phát ra tiếng động nặng nề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.