ẢNH HẬU CỦA CHÀNG TỔNG - Trang 102

Hai mắt Tống Như sáng ngời: "Chị Hy, phiền chị đi một chuyến, trước

giúp em gặp đạo diễn Trần!"

"Không thành vấn đề, để chị lo."

Sau khi Tống Như và chị Hy tách ra, cô trực tiếp trở về nhà, cô không

nghĩ tới Dương Gia Cửu đã trở lại, cô thay giày, chưa kịp xoay người đã bị
Dương Gia Cửu ôm eo.

Anh vừa tập thể hình xong, sau khi tắm tóc vẫn còn ẩm, mày hơi nhíu,

đường cong gương mặt lộ ra vài phần uy nghiêm, gương mặt như vậy dù là
người phụ nữ như thế nào cũng sẽ động lòng, mà lúc này, anh gác cằm lên
cổ cô từ phía sau ôm cô vào lòng: "Sao lại lâu như vậy..."

Lời nới bá đạo lại mang theo ghen tuông khiến Tống Như cong miệng.

Cô vừa căng thẳng vừa ngượng ngùng, cẩn thận xoay người trong lòng

anh, nâng mặt anh lên: "Thật xin lỗi, ngài Dương, khiến anh đợi lâu rồi."

Cô kiễng chân, chủ động dâng lên một nụ hôn ý muốn bồi thường.

Mùi hương của cô khiến tinh thần Dương Gia Cửu khẽ chấn động, ôm

lấy thắt lưng cô: "Bồi thường?"

Tống Như mở to mắt, hơi giương cằm, dường như có chút khiêu khích,

cô gật đầu: "Ừm!"

Ánh mắt thâm thúy của Dương Gia Cửu dừng lại trên mặt cô, đỡ lấy thắt

lưng cô rồi bế cô lên, sau đó sải bước đi vào phòng ngủ, giống như ôm bảo
bối, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường đôi trong phòng.

Anh vuốt ve gương mặt cô, sợi tóc, cánh môi, khoảng cách hai người

càng ngày càng gần, có thể rõ ràng nghe thấy tiếng tim đập của đối phương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.