ẢNH HẬU CỦA CHÀNG TỔNG - Trang 169

Nước mắt của Tống Như được anh cẩn thân lau khô, "Khóc mệt như vậy,

em cần nghỉ ngơi, bữa tối để anh nấu."

Sau bữa tối hai người tựa vào nhau, Dương Gia Cử đưa tay cầm tách trà

uống, đặt lên bàn, ôm chặt vòng eo cô, hít sâu một hơi, ngửi cần cổ cô tỏa
ra mùi hương cơ thể của cô.

"Anh nghe nói công ty giải trí Huy Hoàng biến động, anh rất lo lắng cho

em, một mực chờ điện thoại của em, nhưng từ đầu tới cuối em không liên
lạc với anh."

Nếu Tống Như mở miệng nói một câu, cô đã là người phụ nữ của Tổng

giám đốc Đại Thiên thành phố Đế, Dương Gia Cửu, căn bản không cần tốn
nhiều công sức trả thù Bùi Lạc Phong như vậy, cô muốn tất cả đều sẽ dễ
dàng như trở bàn tay.

Nhưng mà...

Cô không muốn làm vậy.

"Anh biết em muốn chính là một tình yêu hoàn chỉnh không thiếu sót gì

cùng với sự tôn trọng, anh hy vọng em hiểu rõ, anh là Tổng giám đốc
Dương, nhưng đối với em, anh chỉ là người đàn ông của em."

Bóng đêm quá nặng, hay là ánh mắt anh quá dịu dàng, Tống Như không

kìm lòng được tựa vào lòng ngực anh, lẳng lặng hưởng thụ cảm giác hạnh
phúc anh mang lại.

"Anh đối với em thật tốt." Tống Như dịu dàng nói ra mấy chữ này, hi

vọng thời khắc này vĩnh viễn ở lại trong lòng.

Không biết từ lúc nào, cô tựa trong lòng Dương Gia Cửu ngủ thiếp đi,

người đần ông nhẹ nhàng chậm rãi khép lại tập tài liệu, ôm người trong
lòng lên, thận trọng mà cẩn thận đi vào phòng ngủ của bọn họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.