ANH HÙNG CHÍ - Trang 1040

Vi Tử Tráng tự biết kẻ nhận ra bản thân hắn rất nhiều. Nếu hắn vào trong
thành, chỉ sợ chưa lên tiếng đã bị người nhận ra. Dương Túc Quan võ nghệ
cao cường, hành sự cơ cẩn không chút sai lầm. Để chàng đi vào thì chắc
chắn thỏa đáng. Lập tức nói :

- Như thế đã vất vả cho Dương đại nhân.

Liền để Dương Túc Quan đi trước tra xét, bản thân mình thì cùng Ngũ Định
Viễn ở tại chỗ chờ tin tức.

Dương Túc Quan thay hành trang, giả thành một tiên sinh kể chuyện rồi
tiến vào trong thành. Trịnh Châu đất đai phì nhiêu, là nơi tập hợp sản xuất
và trung chuyển bông vải, xưa nay có nhiều cao nhân cư trú ở nơi này.
Dương Túc Quan từng tới đây không dưới mấy chục lần nhưng đều vì công
vụ, đến Trịnh Châu tìm nơi nghỉ tạm như thế này là lần đầu. Chỉ thấy chàng
mỉm cười, tay cầm quạt xếp một bộ thong dong đi dạo trên đường, nhìn thì
tản mạn vô sự nhưng kỳ thật không ngừng đánh giá kỹ chung quanh. Không
sợ Giang Sung phái người mai phục, chỉ sợ sơ ý khinh thường không phát
giác ra.

Đang đi thì thấy trước mặt có vài tên kiệu phu khiêng một cái kiệu lên cao
quá đầu, ở bên cạnh còn có đông đảo bộc đồng đang khiêng hành lý đi giữa
đường. Xem ra trong kiệu là một viên quan lại nào đó. Dương Túc Quan
thầm nghĩ:

"Gần đây trên đường không an toàn, đạo tặc có thể hiện thân bất cứ lúc nào.
Đại hộ như thế này không thể hành tẩu một mình, tất có bảo tiêu đi theo
chung quanh”

Chàng ngưng mắt nhìn lại, quả nhiên phía sau kiệu xa xa thấp thoáng có ba
người. Một người niên kỷ trung niên có dáng người mập mạp. Hai người
còn lại đều là thiếu nữ thanh xuân dung mạo như hoa. Ba người lưng đeo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.